CHƯƠNG 1117: MONG MANH CHƯƠNG 1117: MONG MANH Nếu như có thể hấp thu thì đối với Trần Lạc quả nhiên sẽ có ích lợi rất lớn.
Thế nhưng sau khi hấp thu tinh thể cần phải có thời gian để lĩnh ngộ, cũng không có khả năng lĩnh ngộ được đến 100%, có thể lĩnh ngộ được một nửa đã có thể được coi là kỳ tích rồi.
Thứ mà Trần Lạc cần chính là thể hiện năng lực không gian của mình cho không gian bản nguyên thấy, bởi nếu chỉ mình mình biết cũng vô dụng.
Cho nên tinh thể này tuy rằng đối với Trần Lạc rất hữu dụng, nhưng nó vẫn còn kém xa so với việc chính Vân Sơ Dương tự mình sử dụng nó trong thế giới thời không.
Thế giới thời không vô cùng mong manh, Trần Lạc căn bản không dám để ý thức của những người xa lạ tiến vào.