CHƯƠNG 114 - CHÓ TANG THI CHƯƠNG 114 - CHÓ TANG THI "Sấm chớp kết liễu."
Trần Lạc cười, a, lĩnh ngộ kỹ năng mới rồi.
Hậu kỳ của dị năng giả hệ nguyên tố không chỉ nhìn xa hơn mà cũng sẽ khiến lực lượng nguyên tố bám vào bên ngoài thân thể.
Chó tang thi hoàn toàn không thể tránh né, bị sấm chớp kết thúc vừa nhanh vừa hung ác này mạnh mẽ đập trúng đích. Chó tang thi bị đập va vào vách tường, cái đuôi của Pháp Vương cũng không rời khỏi nó, liên tục không ngừng phóng ra dị năng sấm sét điện giật chó tang thi.
Thân thể chó tang thi không ngừng run rẩy, không bò dậy nổi. ...
Trận chiến kết thúc.
Toàn bộ trận chiến không vượt qua mười giây, nếu không phải chó tang thi cũng có thuộc tính Lôi, có sự chống đỡ nhất định đối với dị năng sấm sét, sợ là không thể chống đỡ được lâu như thế.
Cấp hai và cấp ba có chênh lệch không nhỏ, nhưng còn chưa tới mức nghiền ép. Vấn đề là một con biết chiến thuật, một con thì không.
Đám người Trần Quang đứng phía sau nhìn mà trợn mắt, há hốc mồm. Giải quyết như vậy là xong à? Con chó này cũng có dị năng hệ Lôi? Hình như còn nghiền ép con chó tang thi này. Má ơi, con chó này còn biết chạy vị trí chạy.
Đồng đội của bọn họ bị chó tang thi giết chết, thực lực xếp thứ năm trong số bọn họ, bởi vì tự đại, đi một mình nên mới bị chó tang thi giết chết.
Vốn dĩ, Trần Quang muốn hỏi có bán Mễ Phạn hay không, mua về làm bạn, hiện giờ, Mễ Phạn bị hắn ném qua một bên rồi. Xinh đẹp có tác dụng gì? Có ăn được không? Không bằng mua con chó có thực lực cực kỳ mạnh mẽ này.
Nhưng suy nghĩ một chút thì thôi, người đầu óc có bệnh mới bán đi con chó thần kỳ này.
Trần Lạc tiến lên, lấy tinh hạch của chó tang thi ra, Trần Quang khiếp sợ nói:
"Đây là gì vậy?"
Xem ra, bọn họ còn chưa biết bí mật của tinh hạch. Trần Lạc nói bí mật của tinh hạch một lần. Vẻ mặt cả đám Trần Quang đều rất kích động, thì ra còn cách thức này để tăng lực lượng của mình. Lúc này, bọn họ không kịp chờ đợi muốn tìm một số tang thi làm thí nghiệm.
Trần Quang trịnh trọng nói cảm ơn:
"Trần Lạc, cám ơn, nói thật tin tức này đáng giá ngàn vàng cũng không quá."
Trần Lạc cười nhạt nói:
"Được rồi, hợp tác đã kết thúc, nên đưa vật tư đã hứa cho chúng ta."
Trần Quang khẽ gật đầu:
"Được, chúng ta quay về cầm tới."
Trần Lạc dẫn đầu đi xuống tầng.
Đám người Trần Quang xì xào bàn tán.
"Trần Quang, thực lực của người này rất trâu bò, không giấu diếm tin tức về tinh hạch, cũng không đòi gì mà thẳng thắn nói cho chúng ta, phong thái này không tầm thường."
"Có kết minh với bọn họ không, ta cảm thấy thực lực của chúng ta dù sao vẫn được, nhưng không có cách nào so với bọn họ."
"Đúng thế, đúng thế, đám em gái kia thật xinh đẹp, nói không chừng có thể giải quyết vấn đề độc thân, chẳng phải rất đắc ý sao?"
Trần Quang cũng không phải là người cầm đầu đám người này, dựa vào đâu mà ngươi làm anh cả chứ? Không ai phục. Trần Quang chỉ là đại biểu giao lưu mà đám người này phái ra thôi.
Một tập thể, chỉ vì sống sót mới đoàn kết ở cùng một chỗ, trong thời kỳ ban đầu, cũng không dễ xuất hiện một người dẫn đầu.
Trần Quang khẽ gật đầu:
"Đợi chút nữa ta tìm cơ hội hỏi xem."
Lúc Trần Lạc quay lại bên ngoài khu tập thể, mọi người đã vận chuyển xong. Ước chừng đã đổ đầy một phần ba không gian thùng xe tải.
Như này sao đủ chứ? Nhất định phải đổ đầy rồi về. Trần Lạc ra hiệu cho Dương Huyền lái xe tiến vào tòa nhà, hắn đứng trên con đường bên ngoài cạnh tòa nhà.
"Bốn người một đội, lục soát từng nhà."
Trần Lạc ngồi trên xe buýt, mấy người Trần Quang đi tới. Còn mang theo một ít vật tư. Đây là thù lao Trần Lạc ra tay. Nhưng không phải thù lao đã định ra lúc đầu mà nhiều hơn nhiều. Có khoảng ngàn cân gạo, mười thùng nước, ngoài ra, thế mà còn có một số lạp xưởng, khoảng mười cân.
Trần Quang cười đi lên xe buýt, tươi cười nói:
"Mặc dù ngươi không cần phí tin tức tinh hạch, nhưng chúng ta không thể không đưa, tin tức này rất quý giá, chúng ta đưa thêm chút vật tư coi như cảm ơn, mong ngươi không thấy ít."
Trần Lạc gật đầu cười nói:
"Khách sáo rồi, tất cả mọi người đều là người sống sót, giúp đỡ lẫn nhau mà."
Trần Quang thu lại nụ cười, nói:
"Trần Lạc, thế giới này đột nhiên trở nên nguy hiểm như thế, dù ta bên này có nhiều người như vậy, nhưng ra ngoài vẫn phải cân nhắc một chút. Nhiều người lực lượng lớn, ngươi có cân nhắc chuyện mọi người liên hợp với nhau không? Không phải ta tâng bốc, nhưng mỗi người chúng ta bên này tối thiểu đều từng đánh chết mười tang thi trở lên, dám đánh dám liều, chúng ta không có người hèn nhát."
Liên hợp? Không, ta muốn chiếm đoạt. Địa bàn của ta chỉ có thể do ta làm chủ, chỉ có thể có một tiếng nói.
Thực lực của ta còn mạnh hơn ngươi, vật tư nhiều hơn ngươi, kiến thức rộng rãi hơn ngươi, phương pháp nhiều hơn ngươi, có thể sống tốt hơn được, muốn liên hợp thì chỉ có thể nghe ta. Mặc dù chuyện này có hơi bá đạo, nhưng đừng hỏi lý do, ta bá đạo như thế đấy.