TRUYỆN FULL

Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn

Chương 1148: Phiên Ngoại Pháp Vương Và Trần Lạc 3

CHƯƠNG 1148: PHIÊN NGOẠI PHÁP VƯƠNG VÀ TRẦN LẠC 3 CHƯƠNG 1148: PHIÊN NGOẠI PHÁP VƯƠNG VÀ TRẦN LẠC 3 Pháp Vương lảo đảo đi ra khỏi siêu thị, cơ thể nó cứng đờ, hai mắt vô thần. Nó giết người mất rồi. Lúc này nó không hề cảm thấy đói bụng nữa, Pháp Vương không quan tâm gì nữa cả, nó quay về chỗ nó ở. Nơi ở của Pháp Vương là dưới 1 cái ống cốc, vừa lạnh lẽo vừa ẩm ướt. Đúng ra nơi thích hợp để ở nhất chính là một nơi nào đó không người hoặc là một nhà kho bỏ hoang nào đó, nhưng những kinh nghiệm mà Pháp Vương từng trải qua khiến nó sợ hãi những nơi chật chội không có đường lui. Pháp Vương vô lực nằm bò xuống đất, nó dùng chân chôn đầu mình lại, cơ thể hơi run rẩy. Cẩu giết người rồi, vì sao các ngươi lại ép cẩu cơ chứ? Không ngờ cẩu lại có thể dùng được sức mạnh của lôi điện. Vậy là cẩu biến thành quái vật rồi ư?

Pháp Vương suy nghĩ rất nhiều, bụng nó rất đói, sau đó nó mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi mất. Trời vừa hửng sáng, Pháp Vương bò dậy, nó đi ra khỏi cái ống cống, chuẩn bị đi tìm đồ ăn. Một đêm, Pháp Vương suy nghĩ rất nhiều. Pháp Vương cho rằng nhất định là do nó đi vào siêu thị nên nó mới bị nhân loại tấn công. Vậy thì nó không đi vào trong siêu thị nữa là được. Ngoài ra, bản năng sinh tồn khiến Pháp Vương biết rằng nó không muốn chết, vậy thì nó phải nỗ lực sống sót. Có một con chuột đen ẩm ướt bẩn thỉu nhanh chóng chạy ở bên bờ sông. Ánh mắt Pháp Vương khóa chặt vào nó. Nếu như không phải là do đã đói tới cực hạn thì Pháp Vương cũng thật sự không muốn tấn công bọn nó chút nào.

Con chuột này chạy cũng nhanh, mắt thấy nó sắp chạy vào bên trong một cái động, Pháp Vương cũng chẳng còn bao nhiêu sức lực nữa, nó vô thức há miệng ra, một luồng lôi diện bắn ra từ trong miệng Pháp Vương. Một tiếng ầm vang lên, nó bổ lệch mất rồi. Nhưng điều ngoài dự đoán của Pháp Vương chính là con chuột kia lại tức giận quay đầu lại, lao thẳng về phía Pháp Vương. Bây giờ chuột còn có lá gan như vậy luôn rồi à? Pháp Vương lại đánh ra một luồng lôi điện nữa, lần này nó đánh trúng mông của con chuột, con chuột chết tại chỗ.

Pháp Vương nhanh chóng chạy về hướng mùi bay tới. Cũng gần 3 ngày rồi nó chưa ăn gì cả, kể cả mùi vị có tệ tới đâu thì nó cũng có thể ăn được. Con chuột này dài khoảng 12,13 cm, cũng không tính là nhỏ. Một cái móng của Pháp Vương ấn lên trên người con chuột, để cô định nó lại, sau đó cắn 1 miếng. Vị thịt sống ở trong miệng hơi chua xót, Pháp Vương trực tiếp nuốt chửng xuống. Trước giờ Pháp Vương cũng ăn nhiều đồ ăn không ngon rồi, lúc này nó còn đang đói gần chết nữa, thịt chuột biến dị khiến người ta khó nuốt cũng có thể giúp Pháp Vương hồi phục chút thể lực. Ầy, có một thứ gì đó cứng cứng trong miệng nó.

Đầu tiên Pháp Vương còn tưởng đó là xương, nó nhai nhai thử, nhưng mà cảm giác này không giống cảm giác nhai xương cho lắm nha. Pháp Vương muốn nhổ ra khỏi miệng, nhưng nó không chú ý, vô tình nuốt luôn cái thứ đó vô bụng. Pháp Vương cũng không quan tâm lắm, nuốt thì nuốt thôi vậy. Sau đó, Pháp Vương cảm thấy có một luồng sức mạnh vô hình đang lan ra trong cơ thể mình, sau đó nó hội tụ lại về phía đầu nó. Tinh thể không chỉ có hấp thu được mà nó còn nó thể nuốt được, nhưng mà nuốt đại diện cho việc hấp thu 1 lần hết cả viên tinh thể. Tinh thể cấp thấp thì cũng không sao cả, nhưng nếu là tinh thể cao cấp một chút thì cơ thể sẽ không thể chịu nổi sức mạnh mà tinh thể mang lại. Tinh thể của 1 con chuột nhỏ vẫn chưa thể đủ để khiến Pháp Vương bị no chết, vẫn còn cách rất xa. Pháp Vương cảm nhận thấy có gì đó trong não nó đang phình ra, gần như việc nó có thể sử dụng sức mạnh lôi điện là do có gì đó trong não nó tạo nên.

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất