CHƯƠNG 276 - KHÔNG CÒN AI SỐNG SÓT CHƯƠNG 276 - KHÔNG CÒN AI SỐNG SÓT Như nghĩ đến gì, hai mắt Trần Lạc sáng lên. Trước khi mạt thế bùng nổ thì Triệu Hải là một kẻ thu nợ và hắn có năng lực thu thập thông tin rất tốt. Bằng không tiền đã đưa ra ngoài rồi, nếu không thể thu lại thì phải làm sao đây? Cũng có một số người một khi mắc nợ sẽ bỏ trốn, tìm cách nào cũng không thấy, vậy nên khả năng tìm người của họ cũng rất tốt. Đây còn không phải là điệp viên tình báo hay sao? Năng lực trời sinh chắc chắn có chỗ hữu dụng.
Để cho Triệu Hải tổ chức một nhóm người khác thành lập đội tình báo. Khương Phong là đội trưởng của đội số một và Triệu Hải sẽ là đội trưởng của đội số hai. Thật ra để Khương Phong làm vẫn được, nhưng Trần Lạc muốn gây áp lực cho hắn.
Trần Lạc nói với Triệu Hải về điều đó, Triệu Hải vui mừng khôn xiết, công việc này vừa không cần đối đầu trực diện với tang thi vừa có thể để hắn phát huy sở trường của bản thân. ...
Sinh vật biển càng ngày càng hung hãn hơn, càng ngày càng có nhiều người ý thức được, vùng duyên hải không thể ở được nữa. Phong Chính Thanh là người thứ nhất, có người đi những nơi khác nhưng cũng có người đi tới Thần Đô. Lâm Thiên là một trong số đó. Lâm Thiên mang theo hơn hai trăm người của mình và vật tư, mở một đoàn xe đi dọc theo đường cái muốn tiến vào Thần Đô. Từ rất xa, Lâm Thiên đột nhiên khẽ giật mình, hắn thật sự thấy một khu biệt thự mang dáng vẻ của một ngôi làng.
Lâm Thiên không cách nào tin tưởng, trước khi mạt thế bùng phát chắc chắn không thể có một ngôi làng như vậy, nó chỉ có thể được xây dựng sau khi mạt thế bùng phát mà thôi. Có thể xây dựng được chưa chắc đã có thực lực, nhưng có thể bảo vệ được thì chắc chắn phải có thực lực. Bản thân hắn chỉ tùy tiện đi tới Thần Đô, nói như vậy ở Thần Đô đã có không ít thế lực, hắn muốn đứng vững ở đây quả thật không dễ dàng gì. Lâm Thiên âm thầm tính toán trong lòng, nếu có thể thì ta nhất định phải đi tìm một chỗ dựa, như vậy mới có thể đứng vững được.