TRUYỆN FULL

Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn

Chương 309 - Nhất Định Khôgn Thể Chạy

CHƯƠNG 309 - NHẤT ĐỊNH KHÔGN THỂ CHẠY CHƯƠNG 309 - NHẤT ĐỊNH KHÔGN THỂ CHẠY Mấy tên tôm tép không quan trọng. Trịnh Kim và Vương Long thì nhất định không thể chạy được. Ít nhiều gì thì đó cũng là hai cái tinh thể cấp 5. Trịnh Kim chạy chậm, hắn ta bị Thư Vân dùng bão tuyết giữ chân lại. Trịnh Kim không thể nào tin được rằng có ngày mình lại chết trong tay của một người phụ nữ, một người phụ nữ thôi mà cũng có thể đạt được tới cấp 5. Tất nhiên Vương Long cũng không thể chạy nổi. Hắn ta chạy nhanh, hơn nữa hắn ta còn có thủ hạ cản lại cho, mấy người Mễ Linh nhất thời không có cách nào đuổi kịp cả. Nhưng mà có chó sát thủ nhắm vào hắn ta rồi, hắn ta còn có thể chạy nổi ư?

Từ trước đến nay, mỗi khi chó sát thủ ra tay đều có xác suất thành công là 100%, chưa từng thất thủ bao giờ. Hơn nữa còn có sự giúp sức của một đám người thêm vào nữa, tất cả đều là thủ hạ giúp đỡ Trần Lạc truy sát Trịnh Kim và Vương Long, mặc dù thực tế Trần Lạc cũng không cần. Đó chính là Lâm Thiên. Bây giờ không thể hiện thì hắn ta còn đợi đến khi nào nữa chứ? Sau khi xác định rõ ràng tuyệt đối Trịnh Kim và Vương Long không có khả năng trở mình, Lâm Thiên mới quyết định dẫn người tham gia. Lâm Thiên cảm thấy cực kì kinh ngạc. Hắn ta chỉ đem tặng cho Trần Lạc hai cái mai rùa mà thôi, tại sao bây giờ lại mọc ra nhiều như thế cơ chứ? Chẳng nhẽ còn có cả kỹ năng sao chép hay sao?

Lâm Thiên cực kì hiểu rõ sự khó khăn khi muốn kiếm được mai rùa. Khó khăn lắm hắn ta mới kiếm được có 4 cái. Vậy thì Trần Lạc làm cách nào mà chớp mắt một cái liền có cả hơn nghìn cái mai rùa vậy? Hắn ta cũng không nhìn thấy Trần Lạc cử số lượng lớn người đi đến bờ biển Hải Thành mà. Mấy sinh vật biển ở đó không dễ động vào chút nào cả. Lâm Thiên cảm thấy cực kì khó hiểu. Hắn ta không có cách nào tưởng tượng ra được chỉ nội trong vòng hai tiếng đồng hồ mà Trần Lạc làm cách nào để có được một số lượng mai rùa lớn như vậy.

Trần Lạc lập tức phái người đến căn cứ của Trịnh Kim và Vương Long để vận chuyển vận tư về đây. Ở căn cứ của Trịnh Kim chỉ có 200 người coi giữ. Hơn chục người xuất hiện, trong đó người dẫn đầu là một thiếu niên mặc một bộ quần áo màu trắng. Đám người này vừa xuất hiện đã không nói một lời, vừa vào căn cứ liền giết. Trong tay thiếu niên áo trắng cầm một thanh kiếm phát ra ánh sáng mờ ảo, rõ ràng đó là lưỡi kiếm hư không. Công kích mà thủ hạ của Trịnh Kim đánh ra không hề tới được hắn, tất cả đều bị lưỡi kiếm hư không chém trúng. Những người trúng kiếm đều bị chém thành hai nửa.

Mặc dù đám người đi cùng thiếu niên áo trắng không so được với hắn, nhưng mà chắc chắn từng người họ cũng được coi như là tinh anh trong tinh anh. Trong một khoảng thời gian ngắn, hơn chục người bọn họ giết sạch hết tất cả thủ hạ của Trịnh Kim. Sau khi tới kho vật tư, một số lượng vật tư bắt đầu biến mất một cách rất thần kì. Sau khi cất chứa một hồi, thiếu niên áo trắng nói một cách bất lực:

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất