TRUYỆN FULL

Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn

Chương 122 - Bắt Đầu Dọn Dẹp Tang Thi

CHƯƠNG 122 - BẮT ĐẦU DỌN DẸP TANG THI CHƯƠNG 122 - BẮT ĐẦU DỌN DẸP TANG THI Trần Lạc kinh ngạc, ngoại trừ mình ra có lẽ không có ai biết, bây giờ còn có thêm một con mèo? Trần Lạc không biết dị năng của Mễ Phạn là gì, nhưng dựa trên những gì hắn nhìn trên tiểu thuyết, phim ảnh truyền trong đời, hình như là? Loại tiên tri sao?

Lúc ở trung tâm mua sắm, Mễ Phạn cảm ứng được Mễ Lạp sẽ gặp nguy hiểm, quả thực cô đã gặp một kẻ thôn phệ.

Mễ Phạn có thể cảm ứng được sự việc nhưng không thay đổi được kết cục. Đây có thể là nguyên nhân tại sao kiếp trước Trần Lạc chưa bao giờ nhìn thấy Mễ Phạn.

Trần Lạc xoa Mễ Phạn:

"Không nghĩ đến ngươi là một nữ thần nhỏ, không biết sau khi ngươi đạt đến cấp Vương còn có thể biết được cái gì nữa. ...

Ngày hôm sau, không cần thu thập vật tư quá nhiều, chỉ cần đủ là được. Trần Lạc triệu tập mọi người.

"Nhiệm vụ hôm nay là dọn dẹp tang thi sạch sẽ càng xa càng tốt, nhưng chúng ta không cần phải tiêu diệt toàn bộ."

Mọi người đều rất bối rối, giải quyết tang thi thì bọn họ có thể hiểu được, đó là vì sự an toàn của mọi người, nhưng tại sao phải giữ lại một phần tang thi?

Giữ lại một phần, tất nhiên là vì đợi đến khi bọn chúng thăng lên cấp một thì có thể thu thập tinh hạch của chúng. Nếu như là một trăm mấy cái tang thi, Trần Lạc cũng không dám làm liều, nhưng nếu chỉ có mười mấy cái tang thi cấp một rải rác, hắn còn có gì phải sợ?

Trần Lạc không giải thích, cũng không cần giải thích.

Dựa theo yêu cầu của Trần Lạc, mọi người bắt đầu dọn dẹp tang thi ở những nơi xa xôi hơn, những tang thi ở gần cũng không có bao nhiêu.

Bọn họ không chỉ không xử lý những tang thi rải rác xung quanh, ngược lại còn muốn bảo vệ chúng, bọn họ không chỉ phải né tránh bọn tang thi đần độn tông vào xe mà còn phải tránh đụng mặt bọn chúng.

Buổi tối, Trần Lạc lại phân phó:

"Từ hôm nay trở đi, mỗi căn phòng trong biệt thự đều phải có người gác đêm, thay phiên nhau, mỗi người canh gác một tiếng, người khác sẽ không biết có người đến gần hay tang thi đến gần hay không."

Mỗi căn phòng trong biệt thự đều có mười mấy người, mỗi người canh giữ một tiếng, là có thể đủ để bọn họ canh giữ đến lúc trời sáng. Mặc dù khổ cực một chút nhưng rất cần thiết.

Không có ai nghi ngờ về yêu cầu này, đây là việc nên làm.

Trần Lạc nghĩ thầm, sáng ngày mai, thậm chí là nửa đêm, tang thi cấp một sẽ xuất hiện ở khắp mọi nơi. Những tang thi này đều có trí tuệ, nếu có người lái xe hướng đến muốn tông vào bọn chúng, bọn chúng cũng sẽ biết trốn đi, hơn nữa còn sử dụng dị năng để đánh trả.

Bọn chúng sẽ giống như động vật cấp thấp, ví dụ như con chuột trong tình cảnh lạc đàn, nếu trông thấy có nhiều người thì sẽ biết tránh né. Nếu có quá nhiều chuột, chúng cũng sẽ ăn thịt mèo.

Nếu dựa vào vũ khí, ví dụ như dùi cui điện của Trần Lạc, vậy thì đừng suy nghĩ đến chuyện thu thập bọn chúng, trước khi họ đến gần thì dị năng của tang thi đã ập đến chỗ họ.

Trần Lạc và Tô Đại Trụ cũng không thể dựa vào một loạt dùi cui điện để dễ dàng tiêu diệt mấy trăm con tang thi nữa. Có thể nói, độ khó của mạt thế đột ngột tăng từ độ khó đơn giản lên đến độ khó cao hơn. Độ khó chậm rãi tăng dần cho đến khi đạt đến cấp độ ác mộng.

Cho đến ngày cuối cùng, ngoại trừ Trần Lạc, toàn bộ nhân loại đều bị xóa sổ.

Không ai nghĩ rằng Trần Lạc dựa vào thực lực của mình để chống chọi đến cuối cùng ư?

Nếu dựa vào cẩu thả sống tạm bợ thì có thể tìm một chỗ trốn đi, còn dựa vào Hư Không Dịch Chuyển thì mới có thể sinh tồn lâu dài được. ...

Nửa đêm, Trần Lạc nghe thấy tiếng động, có tang thi đi lạc đến đây.

Trần Lạc không để ý, trong mỗi căn biệt thự có mười mấy người, nếu chỉ một hai con tang thì mà còn không xử lý được thì chết cũng đáng.

Nếu bị thương cũng có một dị năng giả hệ quang minh là Vương Linh, có thể chữa trị cho bọn họ, nếu thật sự bị thương nghiêm trọng sẽ tự động đến tìm hắn.

Sáng sớm, Thư Vân trả lại tinh thể của chuột vương chưa dùng hết năng lượng cho Trần Lạc, cô cũng đã lên cấp ba.

Trần Lạc nói chúc mừng cô.

Thư Vân hơi đỏ mặt, tối hôm qua Trần Lạc đến tìm cô, sau khi trở về phòng cô còn bị các chị em trong phòng đùa giỡn một trận.

Bọn họ hỏi Trần Lạc chuyên môn đến tìm cô như thế, có phải là có ý gì với cô hay không?

Thư Vân báo cáo:

"Tối hôm qua có một con tang thi xuất hiện, biết dùng băng, cũng may là nó đánh không trúng, nếu không tối qua sẽ có người bị thương."

Nghĩ vậy, Thư Vân có chút sợ hãi, nếu bị tang thi đánh trúng thì hậu quả đúng là không dám tưởng tượng.

Trần Lạc hỏi:

"Các ngươi đã giải quyết nó thế nào?"

Thư Vân trả lời đúng sự thật:

"Mọi người cùng hợp sức tấn công nó."

Trần Lạc lắc đầu, mọi người cùng tấn công một con tang thi? Dùng dị năng quá lãng phí, cứ như là vứt tiền qua cửa sổ.