TRUYỆN FULL

Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn

Chương 488 - Hệ Tự Nhiên

CHƯƠNG 488 - HỆ TỰ NHIÊN CHƯƠNG 488 - HỆ TỰ NHIÊN Trần Lạc cười gật đầu. Kể cả có thực lực tới thế nào đi chăng nữa thì hắn cũng vẫn cần mua chuộc nhân tâm mà. Trần Lạc mở cuốn sổ nhỏ ra, lật xem từng trang từng trang một, trong đó ghi chép vị trí của tất cả các căn cứ, có cả nhân số đại khái, tên tuổi của thủ lĩnh, năng lực, cấp bậc, tính cách, vân vân. Tất cả mọi thứ đều được làm chi tiết nhất có thể. Trần Lạc cũng không có hứng thú đối với các nhân vật nhỏ bé cho lắm. Có ba chữ màu đỏ thu hút sự chú ý và sự hứng thú của Trần Lạc. Đây là do Triệu Hải cố tình ghi chú lưu ý.

Lộ Thiên Trúc, nữ, 25 tuổi, từ thành phố K đến đây, có hơn 630 thuộc hạ. Từ thông tin thám thính cho biết cô ấy có năng lực là hệ tự nhiên, khoảng hơn 3 tháng trước, khi còn ở thành phố K, cô ấy đã tăng lên cấp 6. Dị năng cô ấy nắm trong tay chính là biến thân, có thể sử dụng năng lực cấp 7 trong một thời gian ngắn. Tính cách của cô hòa đồng thân thiện, đối xử với thuộc hạ rất tốt, vừa có sự nữ tính lại vừa có sự quyết đoán. Bề ngoài thì cô có năng lực gần giống như Hùng Văn Huệ, nhưng mà cô nắm trong tay khả năng biến thân thành nhiều chủng loại hơn Hùng Văn Huệ, cô có thể biến thân thành chim lửa và sói điện. Sức mạnh của gấu mà Hùng Văn Huệ sở hữu có năng lực phòng thủ rất mạnh, nhưng mà tốc độ không đủ, dễ bị người khác giữ chân.

Nếu chỉ có vậy thì vẫn chưa đue để Trần Lạc cảm thấy có hứng thú. Nhưng Trần Lạc biết, Lộ Thiên Trúc chính là cấp vương duy nhất của hệ tự nhiên trong tương lai. Hùng Văn Huệ chỉ là có khả năng đạt tới cấp vương, còn việc Lộ Thiên Trúc sẽ đạt tới cấp vương là việc chắc như đinh đóng cột. Cô là một trong số những người bạn của Mễ Linh, rau mà Trần Lạc trộm một phần lớn cũng là do cô dùng dị năng trồng được. Dù sao thì cấp bậc của Lộ Thiên Trúc cũng rất cao. Hiện tại Trần Lạc vẫn còn nhớ cảnh Lộ Thiên Trúc không làm gì được Trần Lạc, đôi mắt cô đỏ lên, dáng vẻ giống như muốn khóc tới nơi, nhưng mà vẫn quật cường không rơi nước mắt, nhìn trông rất tội nghiệp.

Trần Lạc trầm ngâm một lát, đây là một hạt giống không tồi, thu lại cũng được mà đúng không. Nhưng mà làm sao để thu phục được cô đây? Đánh tới tận cửa nói đi theo ta đi? Trần Lạc suy nghĩ một chút, hay là hắn tự mình đi tới cửa bày tỏ thành ý, xem xem liệu hắn có thể trực tiếp kéo cô về hay không xem sao đi. Bây giờ hắn khác xưa rồi, không phải là lão đại của một căn cứ nhỏ nữa, mà là bá chủ của Thần Đô mà không có ai dám động vào. Đúng thật là chẳng có ai dám đánh với hắn cả, là một cao thủ cô đơn. Việc này ngang với việc Hoàng đế đi chiêu an người ở trong một gánh hát rong.

Lộ Thiên Trúc cũng không phải là đồ ngu ngốc, mà cô cũng không phải kiểu người phụ nữ có dã tâm bừng bừng, có khả năng rất lớn là hắn sẽ thành công thôi. Trừ Lộ Thiên Trúc ra, trong quyển sổ ghi chép này còn có ghi chú một người là cấp vương trong tương lai nữa. Trần Lạc lắc lắc đầu, chỉ có hai người này thôi sao? Khả năng vẫn còn vài sự tồn tại nào đó không muốn thu hút sự chú ý của người khác nữa.

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất