Chương 178: Giết chết Trầm Hải (2)
Trầm Hải trực tiếp cướp khẩu súng trong tay Đặng Mai, lạnh mặt nhìn chằm chằm Hoàng Thiên Hằng nói:
- Có phải rất tò mò muốn biết hắn là ai không?
Nói rồi, nhìn về phía nam tử mặc áo jacket, dường như được bóng đêm bao phủ ở phía sau lưng Đặng Mai.
- Hắn, hắn chính là lá bài tẩy mà ngươi vẫn luôn che giấu nhỉ!
Hoàng Thiên Hằng nhìn thấy người này, có chút tò mò nói. Lúc trước hắn cũng hơi cảm nhận được bên cạnh Trầm Hải có một người thần bí, đó cũng là lý do khiến hắn mãi vẫn không ra tay, chính là vì kiêng kỵ người này.
- Chu Ảnh, long trọng giới thiệu với mọi người, đây là Tiến Hóa Giả cường đại nhất bên cạnh ta, cũng chính là người ta tin tưởng nhất! Năng lực của hắn chính là Hắc Ám Tiềm Hành!
Trầm Hải đắc ý giới thiệu thủ hạ cường đại nhất của bản thân mình với mọi người.
Bây giờ người kia đột nhiên xuất hiện bên cạnh Đặng Mai, lại khiến bọn họ không thể phát hiện được, cho dù là khả năng che chắn cảm giác của Lữ Triết cũng chưa chắc có thể làm ra được việc này.
Vương Song ở một nơi bí mật nhìn thấy có người đột nhiên xuất hiện, có chút tò mò, thử vận dùng Dò Xét Chi Nhãn của mình xem thử.
- Tiến Hóa Giả tiên thiên tính: đặc thù hình Tiến Hóa Giả.
- Cấp bậc: Cấp sáu!
- Kỹ năng: Ám Dạ Tiềm Hành! Có thể che giấu thân thể trong đêm đen, năng lực có thể nâng cao tốc độ trên diện rộng!
- Nhược điểm: Lực công kích không cao, nhưng thắng ở chỗ quỷ dị! Ban ngày tác dụng của loại kỹ năng này trên diện rộng sẽ chậm lại!
- Đánh giá: Đây là một năng lực tương đối quỷ dị, thắng ở chỗ vô cùng quỷ dị, vào ban đêm giống như một cái bóng, có thể che giấu thân ảnh của bản thân, là sát thủ trong đêm!
Vương Song nhìn số liệu mà bản thân nhận được, trong mắt xuất hiện tia sáng nhàn nhạt, đây đúng là một kỹ năng không tồi, có thể che giấu cơ thể bản thân, giống như một ám dạ sát thủ vậy, nếu bản thân mình có được nó, có lẽ sẽ khiến năng lực của bản thân trở nên mạnh hơn nữa.
- Ha ha, Hoàng Thiên Hằng, ngươi không ngờ chứ gì, ta còn một thủ hạ như vậy, Chu Ảnh, giết nàng đi! Sau đó giải quyết luôn Hoàng Thiên Hằng!
- Nếu ngon ngọt không được, thì cũng đừng trách ta tàn ác. Những kẻ về phe Hoàng Thiên Hằng, không giữ lại bất kỳ kẻ nào cho ta!
- Đại Hải, Lữ Triết, các ngươi đi giải quyết những người khác, ta lại muốn xem thử hôm nay có bao nhiêu người dám phản ta!
Trầm Hải lãnh khốc nói.
Mấy người kia nghe vậy, đều gật đầu bảo vâng, tiếng của Chu Ảnh nghe ra có hơi khàn khàn, chủy thủ trong tay chém về phía trước, lập tức giải quyết Đặng Mai.
- Lần này, ta xem thử còn ai có thể giúp được ngươi!
Trầm Hải nhìn Hoàng Thiên Hằng, trào phúng nói.
Nhưng vừa dứt lời, hắn cũng phát hiện vẻ mặt của Hoàng Thiên Hằng cũng đầy vẻ châm chọc, hắn có chút nghi hoặc, quay đầu nhìn lại thì phát hiện ba Tiến Hóa Giả của mình không có bất kỳ hành động gì. Đều ngơ ngác đứng tại chỗ, dường như không nghe theo lời của hắn.
- Các ngươi làm gì vậy, ta bảo các ngươi giết nàng! Ra tay đi chứ!
Trầm Hải gấp gáp mắng.
- Đại Hải, Chu Ảnh, Lữ Triết, giết chết Đặng Mai cho ta!
m thanh trở nên càng ngày càng thấp, bởi vì hắn phát hiện những người này không có phản ứng gì cả.
- Đại Hải, Chu Ảnh, Lữ Triết, các ngươi bị sao vậy. Nói chuyện đi!
Trầm Hải kêu lên.
- Đừng gọi nữa, bọn họ không dám cử động đâu!
m thanh truyền đến, Vương Song từ đằng sau ba người kia xuất hiện, nhìn Trầm Hải tươi cười nói. Ba Cốt Thứ trắng tuyết ở phía sau lưng ba người họ, khiến họ không dám động đậy. Đặng Mai cũng kinh ngạc đi đến bên cạnh Hoàng Thiên Hằng, nhìn Vương Song.
- Chính là ngươi!
Trầm Hải kinh hãi nhìn Vương Song, sau đó dường như đã nhớ đến gì đó, quay ngoắt sang Hoàng Thiên Hằng,
- Là ngươi, ngươi cũng dám cấu kết với người ngoài!
Hoàng Thiên Hằng thấy Vương Song xuất hiện, trong lòng cũng nhẹ nhõm một chút, biết rằng lần này bản thân sẽ thành công, nhưng thực lực của Vương Song lại cường đại đến mức này, vô thanh vô tức đã giải quyết được ba Tiến Hóa Giả.
Nghe Trầm Hải nói vậy, Hoàng Thiên Hằng cũng cười nói:
- Sao ta lại cấu kết với người ngoài chứ, đây chính là con rể ta, căn cứ mà con rể ta thành lập còn mạnh hơn căn cứ này nhiều lần. Hơn nữa bây giờ còn muốn trợ giúp bọn ta đối phó với tên phản tặc ngươi!
Nói xong, Hoàng Thiên Hằng nhìn về phía những người bên cạnh, giải thích nói:
- Giới thiệu với mọi người một chút, đây là con rể của ta -- Vương Song!
- Cái gì, con rể của Hoàng ca?
- Khó trách lại cường đại như vậy, ngay cả ba Tiến Hóa Giả của Trầm Hải cũng không phải là đối thủ!
- Chúc mừng Hoàng ca!
Mọi người nghe Hoàng Thiên Hằng nói vậy thì náo nhiệt hẳn lên, có người chúc mừng, có ngươi nghi hoặc, còn có người sợ hãi với thực lực khủng khiếp của Vương Song.
Vương Song cũng ngơ ngác không thôi, bản thân mình trở thành con rể của Hoàng Thiên Hằng từ bao giờ vậy, mặc dù Hoàng Bối Bối có xinh đẹp thật, nhưng cũng không phải thức ăn của mình mà, chưa kể cho dù bản thân mình đồng ý, Hoàng Bối Bối cũng có thể sẽ không đồng ý đâu.