Chương 201: Ăn thịt người! (2)
Nàng tên là Liễu Lôi, là một học sinh cấp hai, sau khi Mạt Thế nổ ra cùng mẫu thân trốn vào tầng hầm trong nhà, dựa vào thức ăn dự trữ mà sống sót được hơn một tháng, vài ngày trước đã ăn hết thức ăn dự trữ cuối cùng.
Mẩu thân của nàng đã ngất đi vì đói, vì nàng mà mẫu thân của nàng mỗi lần ăn cái gì cũng chỉ ăn một chút, cho nên cuối cùng không chống đỡ nổi hoàn toàn hôn mê, nàng rơi vào bế tắc chỉ có thể thật cẩn thận ra khỏi cửa tìm thức ăn.
Đáng tiếc bên ngoài có quá nhiều Zombie, dù cho nàng đã cẩn thận cũng vẫn bị hai con Zombie phát hiện, ngay lúc nàng đang tuyệt vọng thì được ba nam tử đột nhiên xuất hiện cứu, đưa đến nơi này.
Gặp được ba người vốn nghĩ mình được cứu giúp không nghĩ tới lại rơi vào một địa ngục khủng bố khác.
Khi
Những người khác đều đã bị ăn sạch, bọn họ mất đi nguồn thức ăn vậy nên đánh chủ ý tới trên người những người khác trong trấn nhỏ này.
Mà Liễu Lôi là người thứ tư mà bọn hắn bắt được!
Nhìn nước đang được đun sôi trong nồi, trong mắt Liễu Lôi hiện lên một nỗi đau khổ tuyệt vọng, một khi nàng chết e là mẫu thân của nàng cũng chẳng thể sống sót, nàng là một đứa nhỏ hiếu thuận, nàng không sợ chết chỉ một lòng lo lắng cho mẫu thân của mình, bản thân làm lụng vất vả lâu như thế mà lại rơi vào kết cục thảm như vậy, trong lòng Liễu Lôi cảm thấy vô cùng thống khổ.
- Nếu như có người cứu ta, dù có làm nô lệ cho hắn ta cũng bằng lòng!
Trong lòng Liễu Lôi hiện lên một ý niệm, lập tức nhìn về phía ác ma khoác bộ da người trước mặt, bất đắc dĩ nhắm mắt lại, biết là bọn họ đã điên rồi cho dù là nói cái gì bọn họ cũng không nghe vào.
- Ha ha, mặt hàng này sao lại có thể dễ dàng ăn luôn như vậy, trước khi ăn nàng chúng ta nên hưởng thụ một chút đã!
Một nam tử lộ ra một nụ cười dâm đãng, nhìn khuôn mặt trẻ trung xinh đẹp của Liễu Lôi tuy rằng dáng người chưa phát triển hoàn toàn nhưng đối với một đám điên cuồng mà nói, đây đã là một loại hấp dẫn rất lớn.
- Cũng được, lâu rồi không có chơi đùa nữ nhân, lần này ngược lại có thể vui đùa một chút!
Nam nhân dùng ánh mắt đục ngày nhìn chằm chằm Liễu Lôi.
- Các ngươi là đồ súc sinh, thế mà lại ăn thịt người các ngươi chắc chắn sẽ không được chết tử tế!
Vẻ mặt Liễu Lôi đầy phẫn nộ nhìn ba người, tức giận mắng, hiện giờ rơi vào cảnh tù ngục nàng chỉ có thể dùng cách này để thể hiện sự phẫn nộ của mình.
- Ha ha, đó là ngươi chưa từng ăn thịt người, chỉ khi tự mình ăn mới có thể nhận ra hoá ra trên thế gian này đồ ăn mỹ vị nhất chính là thịt người!
Vẻ mặt nam nhân càn rỡ cười ha ha, có chút mê say, nói xong đầu lưỡi đưa ra không ngừng liếm môi.
“Ọe” Liễu Lôi có chút ghê tởm, muốn nôn mửa nhưng không phun được gì cả, hiện tại nàng cũng đã đói meo không chút khí lực, câu nói vừa rồi đã tiêu tốn sức lực cuối cùng của nàng.
Nam tử tiến lên muốn hưởng thụ một chút con dê nhỏ này:
- Nhưng hiện tại ngươi phải chết! Ngươi cũng không thể nhìn thấy!
- A, bên ngoài có chuyện gì vậy? Sao Zombie lại lao ra bên ngoài hết thế!
Ngay lúc Liễu Lôi nhắm mắt chờ cái chết bi thảm giáng xuống, đột nhiên hai người khác phát ra tiếng kêu kinh ngạc khó tin, nam tử đang tiến lên phía trước kia cũng dừng lại một chút, xoay người nhìn cảnh tượng bên ngoài cửa sổ có chút khiếp sợ.
Liễu Lôi mở to mắt, nhìn thấy ánh mắt ba người kinh ngạc trong lòng hiện lên tò mò muốn biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, nhưng bởi vì toàn thân đều bị trói chặt muốn nhúc nhích một chút cũng không thể.
Trước trong mắt ba người, toàn bộ Zombie trong trấn nhỏ đang không ngừng tiến ra phía bên ngoài, rất nhanh đám Zombie trong trấn đã biến mất không sót một con, đường phố trở nên trống vắng trơ trọi, một trận gió thổi qua thổi bay rác rưởi trên mặt đất.
Không chỉ có bọn họ, những người sống sót khác trong thôn trấn cũng đều mang vẻ mặt tò mò xuyên qua khe hở nhìn toàn bộ bên ngoài, bất luận là lúc nào thì ý thức sinh tồn của con người cũng đều vô cùng mạnh mẽ, có thể bên trong nghịch cảnh tìm ra đường sống!
Mạt Thế cũng vậy, bất kể là hoàn cảnh ác liệt cỡ nào, Zombie khủng bố ra nào thì mọi người cũng sẽ ở trong tuyệt cảnh tìm cách sống sót giống như loài gián.
- Bên ngoài đã xảy ra chuyện gì? Những con Zombie đó phát điên rồi sao?
Bên trong gác xếp, nam tử đầu tiên mở miệng nghi hoặc hỏi.
- Chẳng lẽ bên ngoài có quân đội đến?
Những người khác suy đoán nói.
- Quân đội, chúng ta được cứu rồi!
- Chưa chắc đã là quân đội, có thể là những người khác!
Ba người không ngừng suy đoán, bọn họ thật sự hy vọng đó là quân đội, như vậy là bọn họ có thể được cứu thoát.
- Nhưng cho dù đã xảy ra chuyện gì, đứa trẻ này vẫn phải chết!
Cuối cùng, mọi ý kiến đều ra một kết quả dù có phải là quân đội hay không, Liễu Lôi cũng phải chết, nếu không một khi chuyện của bọn họ bị lộ ra, bọn họ tuyệt đối chỉ còn con đường chết!