Chương 214: Biến dị thú cấp bậc thủ lĩnh
Hai mắt Vương Song hiện lên quyết tâm chiến đấu mạnh mẽ, thân hình gần như hoá thành một bóng dáng chạy về phía chiến trường.
- Phốc.
Chương Nghiệp phun ra một ngụm máu tươi, chớp mắt thân thể bay ngược ra ngoài, lúc trước hắn và Lý Tân đi qua chỗ này thì phát hiện tình hình ở đây, Lý Tân trở về gọi viện binh còn hắn ở đây chống cự, vốn nghĩ là dưới sự trợ giúp của chiến sĩ tuần tra thì có thể chống lại được phần lớn, cũng không nghĩ đến những con Biến dị thú này lại lì lợm như vậy, sức mạnh của bản thân có thể gây thương tổn đến những con Biến dị thú này nhưng khi đối mặt với con Biến dị thú cầm đầu, bản thân cũng suýt chút nữa bị xé rách.
Cũng may mắn bản thân ngăn chặn được đòn tấn công của đối phương, nếu không để cho nó tấn công những chiến sĩ bình thường chỉ sợ sẽ trở thành một trận tàn sát đẫm máu.
Nhưng bản thân chiến đấu với con Biến dị thú này chưa tới ba phút lập tức cảm giác được con Biến dị thú kia giống như đang trêu đùa chính mình, căn bản chưa từng nghiêm túc chiến đấu, sức mạnh cường đại của bản thân đánh lên người đối phương giống như đang gãi ngứa cho nó vậy.
Mà đối phương tuỳ ý quật đuôi một cái, sức mạnh khủng bố trực tiếp làm cho hắn bay ngược ra ngoài, toàn thân đều có cảm giác ê ẩm.
Mặc dù như vậy nhưng Chương Nghiệp vẫn cắn môi tiếp tục chiến đấu với đối phương, dù sao một khi hắn buông tay thì những con Biến dị thú đó sẽ quay ngược lại tấn công thôn trấn, e là sẽ thật sự trở thành tai họa.
Trong mắt Biến dị thú Tê tê vương dường như xuất hiện một nụ cười chế giễu nhìn Chương Nghiệp, miệng đầy máu gớm ghiếc há to ra, hung hãn ngoạm lấy một thành viên đội tuần tra đứng bên cạnh.
Một khi bị cắn trúng, e là người này khó mà thoát khỏi cái chết, nhìn thấy cái mồm to lớn khủng bố của Biến dị thú đang lao thẳng về phía mình, trong ánh mắt của người đó lộ ra vẻ khiếp sợ, cộng thêm lúc trước còn tận mắt chứng kiến những huynh đệ khác bị đám Biến dị thú khủng bố này cắn đứt làm đôi, hắn cho rằng bản thân có lẽ sẽ là người tiếp theo, cầm súng nhắm thẳng vào cái miệng to lớn đó, điên cuồng bóp cò, viên đạn rơi xuống người thủ lĩnh kia, ngay cả một vệt trắng cũng không xuất hiện.
Cái miệng hung hãn của Biến dị thú không ngừng lao nhanh tới như một tia chớp đến chỗ nam nhân.
- Ta chết chắc rồi!
Trong ánh mắt của nam tử đó ngập tràn tuyệt vọng, chỉ đành nhắm hai mắt lại. Chương Nghiệp đứng bên cạnh nhìn thấy cảnh này, kìm nén nỗi đau nơi vết thương tiến về phía trước, muốn ngăn cản Biến dị thú này.
Nhưng mà hắn vốn dĩ đang bị thương, cộng thêm việc tốc độ không phải là sở trường của hắn nữa, chỉ có thể giương mắt nhìn Biến dị thú cắn người của mình làm hai!
Trong lúc Chương Nghiệp căm phẫn nhìn chằm chằm, đột nhiên một luồng ánh sáng xẹt ngang qua kéo theo đó là một thế lực vô cùng mạnh mẽ, đao quang trực tiếp chém thẳng vào đầu của Biến dị thú, xuất hiện một vết nứt dài ngoằng nhưng chỉ sâu bằng nửa lóng tay, đổi với thân hình khổng lồ của Biến dị thú mà nói chẳng khác nào một vết thương nhỏ.
- Grừ.
Thủ lĩnh Biến dị thú nhịn đau nhanh chóng thu đầu lại, trong ánh mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc nhìn người đột ngột xuất hiện, nhưng nhiều hơn là lửa giận không thể nào che giấu, vậy mà có người dám làm mình bị thương. Đây là điều mà nó không thể nào chấp nhận được, đầu óc vốn dĩ đơn giản, mà đột ngột gặp phải chuyện như này, lý trí còn sót lại cũng biết mất trong phút chốc, đôi mắt dần dần đỏ au, muốn xé xác cái tên dám làm mình bị thương thành trăm mảnh!
- Vương đội!
- Vương đội đến rồi!
- Tốt quá rồi, chúng ta không cần phải lo lắng nữa! Có Vương đội ở đây, để xem đám Biến dị thú này còn gây ra được sóng gió gì nữa!
Mọi người đột nhiên nhìn thấy Vương Song, trên mặt không giấu được sự vui mừng, có Vương Song ở đây, bọn họ giống như có được định hải thần châm(1), cho dù trước mắt có gian nan như thế nào thì bọn họ tin chắc sẽ giành được chiến thắng cuối cùng!
(1): 定海神针: Định hải thần châm: tên gọi khác của gậy Như Ý mà Tôn Ngộ Không sử dụng trong cuốn tiểu thuyết Tây Du Ký, là cây gậy ban đầu được mô tả là một trụ sắt dài hai trượng, rộng cả ôm. Chỉ khi con khỉ nâng lên và cho rằng cây gậy cần phải nhỏ hơn thì cây gậy liền theo ý nó mà thu bé lại, có khả năng trị thủy khi xưa.
Đặc biệt là thành viên được Vương Song ra tay cứu giúp, chảy nước mắt sau khi sống sót qua kiếp nạn này, nếu còn có thể sống thì không ai muốn chết đi, huống hồ chi thân nhân của hắn là do Vương Song cứu mạng! Giờ phút này trong lòng hắn Vương Song đã trở thành một tín ngưỡng.
Chương Nghiệp cũng vậy, nhìn thấy Vương Song trên mặt lộ vẻ nhẹ nhõm như trút được gánh nặng trong lòng. Vốn dĩ bản thân đã đạt đến giới hạn sắp không trụ nổi nữa, trực tiếp ngồi bệt xuống đất.
- Mau rút lui! Các người không phải là đối thủ của Biến dị thú cấp bảy này đâu!
Vương Song nhìn thủ lĩnh Biến dị thú rồi nói với mọi người.
Nghe vậy, mọi người đều lẳng lặng lui về sau lưng của Vương Song, tràn đầy mong chờ, bọn họ muốn nhìn thấy Vương Song phát huy thần uy lần nữa giết sạch sẽ đám Biến dị thú đáng ghét này!