Ngay cả bên đám người Vương Song cũng biến sắc, rung động nhìn ngọc giác kim sắc trong tay Áo Đô, lúc này, khối ngọc giác này đã bị Áo Đô thôi động, chậm rãi bay lên, cùng lúc đó, một cỗ khí tức chí tôn tràn ngập, tràn ngập cửu thiên thập địa!
Tất cả mọi người đều cảm giác trên đỉnh đầu của mình, giống như có vô số tinh thần đè xuống, xương cốt cũng không nhịn được muốn nứt ra, không thể thừa nhận cỗ lực lượng áp bách này!
– Giết!
Trong mắt Áo Đô lóe lên một vòng tàn khốc, ngọc giác kim sắc chậm rãi vỡ vụn, vạn vật giống như trong chớp mắt đứng im, một ngọn tay trắng tinh xuất hiện, nhìn qua cũng không hề chói mắt, nhưng dù cho là đại đạo ở trước mặt ngón tay này thì cũng phải thần phục, tất cả các trật tự quy tắc đều sụp đổ!
Nhân Hoàng Bút rung động dữ dội, phát ra thần quang chấn động thiên địa, muốn ngăn lại ngón tay này, nhưng không có chút tác dụng gì, thậm chí không thể ngăn cản ngón tay này tiến lên, một chỉ rơi xuống, thiên địa hủy diệt, không gì có thể cản!