- Hừ, ai bảo hắn luôn luôn gạt ta!
Dạ Phi Yên hừ lạnh một tiếng, có chút bất mãn đứng dậy, rời khỏi đại điện cùng Thạch Hạo, theo đó một tiếng nhỏ vang lên, cửa chính ầm ầm đóng lại.
Thời gian qua một nén nhang, bên trong hư không có một cơn chấn động, thân ảnh Vương Song xuất hiện, đứng lại ở bàn dài trước đó, cầm lấy ngọc giản trên đó bắt đầu điều tra, có điều những ngọc giản này ghi lại một chút thần thông thuật pháp và một chút cảm ngộ của Trớ Chu Chi Chủ, hoặc là một vài bí văn.
Vương Song ngẩng đầu, hoàn toàn khuếch tán tinh thần lực của mình ra, hi vọng có thể tìm được một chút đầu mối hữu dụng từ trong đại điện này.
Cả tòa đại điện trống rỗng, để Vương Song lần nữa thất vọng, cuối cùng ánh mắt của hắn lạnh lẽo, lấy Thời Không Châu Tế ra, bố trí xung quanh một tầng cấm chế cường đại.