Chương 241: Đội cảm tử
Do đó đối với ba tên gia hỏa ăn thịt người này, đều hận không thể giết cho thống khoái! Đặc biệt là đám nữ tử Triệu Hân, Thái Hiểu, Tạ Linh Ngọc, càng là vô cùng phẫn nộ.
Trong nhất thời, toàn bộ đám người trong đại sảnh đều vô cùng phẫn nộ,
Vương Song khoát tay ra hiệu cho mọi người ngừng lại, lập tức nhìn Lý Tam, nói:
- Dẫn chúng ta đi xem một chút đi!
- Vâng!
Lý Tam cung kính nói.
Nói xong đi trước dẫn đường. Mọi người đều là vẻ mặt oán giận đi theo phía sau.
Mọi người đi theo Lý Tam đến một căn phòng bằng lá sắt, bên trong vô cùng lộn xộn bẩn thỉu, khắp nơi đều là phân và nước tiểu, vừa mở cửa, mọi người đã ngửi được một cỗ mùi hôi thối truyền đến.
Ba tên gia hỏa gần như gầy trơ xương nằm đó, hầu như không thể nhìn ra dáng vẻ ban đầu. Quần áo trên người rách tung tóe, khắp nơi đều là vết thương, bây giờ nằm trên đất gần như không hề nghe thấy tiếng hít thở.
Đám người Triệu Hân đều nhíu mày một cái, giống như không quen với hoàn cảnh như vậy.
Vương Song nhìn Lý Tam, Lý Tam có chút lúng túng mở miệng:
- Ba người này từ khi đến đây đều chưa từng ăn một hạt cơm, chúng ta chỉ cho bọn hắn uống chút nước, những cái thủ hạ kia càng vô cùng thống hận ba kẻ này, không tránh khỏi bị đánh đập! Cho nên….
Vương Song hiểu rõ gật đầu, ngược lại không hề quan tâm.
- Ba người này nên xử lý như thế nào?
Lý Tam lên tiếng dò hỏi.
Mọi người nhìn thấy ba tên gia hỏa này, trên mặt đều lộ ra sát khí không hề che giấu, như loại cặn bã này, cho dù là chết bao nhiêu lần thì đều là đáng đời.
Bởi vậy, Hoàng Thiên Hằng trực tiếp nhìn về phía Vương Song nói:
- Vương đội trưởng, giống như loại cặn bã này, chúng ta hẳn phải lăng trì xử tử bọn chúng trước mặt tất cả mọi người! Như vậy còn có thể đưa ra một cái có tác dụng cảnh cáo!
- Không được, van cầu các vị đại gia, tha cái mạng chó này của chúng ta!
- Chúng ta sai rồi, sau này đều sẽ không dám nữa!
Tựa như nghe được lời nói của mọi người, ba người kia miễn cưỡng mở mắt ra, nhìn đám người Vương Song, cầu xin tha thứ bằng giọng nói vô cùng yếu ớt. Lúc này, hồng quang trong mắt ba người đã tiêu tán rất nhiều, không giống với dáng vẻ khi Vương Song mới gặp được bọn chúng.
Vương Song cảm thấy tò mò, vận dụng kỹ năng nhìn tới.
- Bán Thi: người sống khi ăn số lượng lớn thi thể, thân thể sẽ dần dần biến dị, sau cùng thậm chí biến thành Zombie biến dị, có được tốc độ và lực lượng cực kỳ khủng bố, sức lực vô cùng lớn, đao thương bất nhập, còn đáng sợ gấp trăm lần Zombie đặc thù.
- Cái gì, lại còn có thể biến thành Zombie biến dị!
Vương Song hít vào một ngụm khí lạnh, lúc ấy lần đầu tiên bản thân gặp được bọn họ không hề sử dụng kỹ năng dò xét, thế mà bỏ lỡ cái tin tức này. Zombie biến dị, bản thân đã từng lĩnh giáo qua sự lợi hại của bọn chúng , nếu như ba gia hỏa này một khi thật sự biến thành Zombie biến dị, bản thân có là đối thủ hay không lại là một chuyện khác!
Không ngờ được lại xuất hiện một loại thủ đoạn có thể biến thành Zombie biến dĩ, thật là xui xẻo. Trong lòng Vương Song thầm nghĩ, nhưng mà cũng có chút may mắn, may mà chính mình lúc ấy phát hiện kịp thời, trước khi bọn chúng triệt để biến dị kịp thời bắt lấy bọn chúng.
- Hừ, làm ra chuyện như vậy lại còn muốn sống, các ngươi chết một trăm đều không trả được tội nghiệt của các ngươi!
- Đúng vậy, các ngươi không chết thiên lý khó dung!
Mọi người lần lượt lên tiếng, đối với lời nói của bọn chúng khịt mũi coi thường, loại cặn bã này còn vọng tưởng muốn giữ mạng, thật sự là nằm mơ.
Ba người nghe vậy, trong mắt đều hiện lên một vòng tuyệt vọng, mặc dù bọn họ biết chuyện bản thân làm một khi bại lộ chỉ sợ bọn họ hẳn phải chết không nghi ngờ, nhưng mà trong lòng vẫn mang chút may mắn, bây giờ lời nói của mọi người không thể nghi ngờ đã phán cho bọn họ tử hình!
Vương Song không hề lên tiếng, sau khi nhìn thấy thông tin về bọn chúng, ý nghĩ bây giờ đã có một chút thay đổi. Sau cùng, chờ đến khi mọi người nói xong, mới nhìn ba tên gia hỏa đang nằm hấp hối trên đất, nói:
- Các ngươi, thật sự muốn sống sao?
Vương Song đột nhiên lên tiếng, trực tiếp khiến mọi người giật mình, đều là sắc mặt khó hiểu nhìn Vương Song. Chẳng lẽ Vương Song còn muốn buông tha cho bọn chúng.
- Tiểu Song, ngươi đây là có ý gì?
Lý Tân một mặt không hiểu.
- Nói, các người muốn chết hay muốn sống?
Vương Song không có trả lời, mà lại mở miệng hỏi lần nữa.
- Sống, muốn sống! Muốn sống!
Trên mặt ba người đều lộ ra một sự hy vọng, không ngừng gật đầu tựa như gà con mổ thóc! Trong lọng lại hiện lên một vòng chờ mong, chẳng lẽ Vương Song không có ý định giết bọn họ.
- Vương đội trưởng, bọn chúng tuyệt đối không thể sống! Như loại cặn bã này tuyệt đối không thể sống, nếu không, tất cả mọi người đều sẽ không tin phục!
Hoàng Thiên Hằng ở bên cạnh hiếm khi lập tức kiên quyết lên tiếng, trực tiếp phản bác.
Mọi người mặc dù đều hơi ngạc nhiên, nhưng lại đều nhất trí ủng hộ, loại gia hỏa táng tận lương tâm này tuyệt đối không cho phép bọn chúng sống sót!