Lời vừa nói xong, trường đao của Vương Song đã xét rách không khí, như thiểm điện chém về phía Kiều Niên đang chạy, muốn chém giết hắn!
Kiều Niên nhìn thấy một màn này, cắn chặt răng, biết mình không phải đối thủ của Vương Song, nếu như còn ở lại chỗ này, chỉ sợ sẽ chết một cách vô ích! Cho nên, Kiều Niên không dám trì hoãn, dị năng trong thể nội bạo phát, vô số Không Khí Tiễn Vũ xuất hiện, hình thành một tòa Tiễn Vũ Trận. Bay thẳng về phía Vương Song, còn chính mình trực tiếp xoay người lùi lại, ngay cả Lôi Minh cũng không quan tâm.
Vương Song cười lạnh một tiếng, tinh thần lực bàng bạc trong đầu phun trào, tạo thành một cái Thuẫn Bài cực đại vô hình trước mặt bản thân.
“Ầm”
Từng cái Không Khí Tiễn Vũ đáp xuống trên tấm chắn tinh thần lực của Vương Song, giống như mưa rơi đập vào cây chuối, tóe lên từng vệt ba động vô hình.
Vương Song không có bận tâm về cảnh tượng trước mắt, mà nhìn bóng dáng Kiều Niên đã đi xa, không có đuổi theo, mà trực tiếp lớn tiếng nói:
- Nhớ kỹ, nói cho Lôi Thành, người của hắn, ta giữ lại, đây chính là đại giá khi hắn dám làm tổn thương người nhà của ra!
- Kiều Niên!
Lôi Minh thì trơ mắt nhìn Kiều Niên đã đi xa, không hề quan tâm đến chính mình, có chút điên cuồng kêu lớn, trong lòng càng sinh ra oán độc thật sâu đối với Kiều Niên.
Nhưng chính mình lại bị Vương Song sử dụng Đại Địa Chi Lực phong bế, hoàn toàn không thể động đậy, chỉ có thể nói chuyện.
- Xem ra, không có người tới cứu ngươi rồi!
Vương Song quay đầu nhìn Lôi Minh, chậm rãi đi tới trước người đối phương.
- Vương Song, ngươi không thể giết ta! Thúc thúc ta sẽ báo đáp ngươi, chỉ cần ngươi thả ta, ta cái gì đều sẽ cho ngươi, tiền, lương thực, nữ nhân, vũ khí,... ..
Ngươi muốn cái gì ta đều cho ngươi!
Lôi Minh vì mạng sống, đã cái gì cũng không quan tâm, chỉ là muốn sống sót.
Vương Song không nói chuyện, nhìn gia hỏa gần như điên cuồng này, thở dài, nhẹ giọng nói:
- Bỏ đi, ngươi cũng chẳng có tác dụng gì lớn, vẫn là đi theo bọn họ đi!
Vừa nói xong, một đám lửa trực tiếp đốt Lôi Minh thành tro bụi, gia hỏa trước đó làm mưa làm gió, vô cùng phách lối trực tiếp biến mất. Một màn này nhất thời khiến cho tất cả mọi người đang quan sát ở xa xa khiếp sợ.
- Trời ơi, gia hỏa này thế mà trực tiếp đánh chết thủ hạ của Lôi Thành, toàn quân bị diệt!
- Còn có Lôi Minh, gia hỏa này vậy mà giết chết cháu trai duy nhất của Lôi Thành! Phải biết, Lôi Thành thật sự chỉ có một người cháu này, coi như con trai ruột, Lôi Thành nếu biết được, e rằng sẽ nổi điên!
- Cũng chưa chắc, thực lực của vị Tiến Hóa Giả này đủ mạnh để vượt qua toàn bộ căn cứ thành phố Hoa Tân, nếu như Lôi Thành thật sư ra tay, chỉ sợ cũng không chiếm được tiện nghi gì!
Có người cũng bảo trì chờ mong đối với thực lực của Vương Song.
- Ha ha, tốt nhất hai người bọn hắn lưỡng bại câu thương!
Có người trong lòng cũng xuất hiện một số suy nghĩ, đều không muốn nhìn thấy cục diện Lôi Thành nắm giữ toàn bộ thành phố Hoa Tân.
- …….
Trịnh Kiệt và Chu Kiến Hằng thì vẻ mặt kinh hãi nhìn phương hướng chỗ Vương Song, thực lực của Vương Song trước đó bọn họ đã từng nhìn thấy, không ngờ tới bây giờ nhìn lại, thì càng thêm kính sợ. Bọn họ trước đó đều đã từng xuất thủ, vô cùng lo lắng Vương Song sẽ phát hiện bọn họ.
- Lão Chu, hắn có phát hiện chúng ta hay không?
Vẻ mặt Trịnh Kiệt lo lắng nói. Bọn họ lần này tới cũng ôm mục đích giống với đám người Lôi Minh, một khi Vương Song biết được, sợ rằng sẽ xảy ra sóng to gió lớn.
- Sẽ không, chúng ta không có xuất thủ, cho dù xuất thủ cũng là trợ giúp bọn họ, cho nên, dù là thế nào, Vương Song cũng sẽ không trách tội đến trên người chúng ta.
Trong lòng Chu Kiến Hằng thấy vô cùng may mắn, hai người bọn họ vừa rồi không có động thủ với cha mẹ Vương Song!
Chẳng qua, hắn cũng không hoàn toàn yên lòng, cũng lo lắng Vương Song sẽ tìm bọn họ gây sự.
- Chúng ta không thể ở lại chỗ này được, mau rời đi, bẩm báo với Trương thị trưởng!
Chu Kiến Hằng thấp giọng nói.
- Đúng đúng đúng, chúng ta mau rời đi, càng ở chỗ này càng cảm thấy không thoải mái!
Trịnh Kiệt gật đầu vô cùng đồng ý, nói xong, hai người lập tức muốn rời đi.
Ai biết, lúc này ánh mắt của Vương Song chuẩn xác quay đầu nhìn về phương hướng chỗ bọn họ, cái loại sắc bén, bá đạo, gần như đều xuyên thủng toàn thân bọn họ.
- Không xong, bị phát hiện!
Hai người đồng thời biến sắc, cả người trong nháy mắt cứng đơ, không dám động một cái. Trên trán từng giọt mồ hôi rơi xuống, mặc dù khoảng cách rất xa, nhưng bọn họ cũng đều biết thực lực khủng bố của Vương Song, viễn công kinh người, cho dù chỉ cách xa vài dặm cũng có thể lấy đầu người, chớ nói chi là tốc độ của Vương Song cực kỳ khủng bố, bọn họ coi như muốn chạy trốn cũng không thể chạy nổi.
- Quay về nói với Trương Thiên Khải, chuyện lần này ta xem ở mặt mũi của Trương Dao và việc các ngươi chưa xuất thủ không tính toán với các ngươi, nếu như có lần sau, ta sẽ không lại thủ hạ lưu tình!
Giọng nói của Vương Song từ đằng xa truyền đến, khiến bọn họ kinh hãi chính là đạo âm thanh này chỉ có bọn họ có thể nghe được. Những người khác dường như không nghe thấy.