Đồng Vũ liếc nhìn Bạch Manh Manh, khẽ cười nhẹ nhàng nói:
- Ngươi nói đúng, bây giờ là mạt thế, có thể sống sót là đã không dễ dàng rồi, có thể ở trong một nơi tốt như vậy, làm sao không phải trả đại giá đây, không chỉ là lên giường, chỉ cần Vương ca đồng ý, lên giường mỗi ngày đều có thể!
- Ngươi đều có thể làm được, sao ta lại không thể, ít nhất ta còn sạch sẽ hơn ngươi, đây là lần đầu của ta!
Vương Song bình tĩnh nhìn đối phương, tựa như muốn nhìn xem đây có thật sự là nàng, Đồng Vũ một mặt vũ mị nhìn hắn, sắc mặt không chút thay đổi, nhìn một hồi, Vương Song lộ ra một vòng ý cười khó hiểu, vỗ một cái lên đùi Đồng Vũ, nhất thời lập tức cảm nhận được một tia run rẩy không dễ phát giác.
- Được rồi, đi dọn dẹp một chút, rửa bát đũa đi, sau đó chuyển hành lý của bản thân vào đi.