- Ha ha, tài ăn nói rất tốt, đáng tiếc lại không đi nói tướng thanh!
Động tác Vương Song không dừng lại, cúc áo trên ngực nữ tử bị cởi ra, lộ ra một vòng tròn đầy đặn, nữ tử muốn giãy dụa nhưng cơ thể của nàng không thể nhúc nhích một chút, thậm chí muốn mở miệng cũng là một hy vọng xa vời, chỉ có thể trơ mắt nhìn Vương Song tuỳ ý làm bậy.
- Nói đi nói lại, cũng chỉ có một câu, ngươi muốn cho ta làm tay chân cho ngươi đúng không?
Âm thanh lạnh nhạt của Vương Song vang lên, nhưng giọng điệu lại lạnh như băng, Nguỵ Nhiên dám khẳng định nếu bản thân hắn trả lời không tốt, tuyệt đối sẽ chết không có chỗ chôn.
“Liều thôi!” đại não Nguỵ Nhiên điên cuồng nghĩ, muốn nghĩ ra một biện pháp làm cho Vương Song tin vào thành ý của mình.