Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng trên mặt Đồng Vũ không có một vẻ lo âu, sắc mặt bình thản, liếc nhìn Bạch Manh Manh một chút:
- Không biết, ngươi tự nghĩ cách đi!
Triệu Nhược Nam ở một bên lẳng lặng nhìn hai nữ nữ, ánh mắt mờ mịt, không biết đang suy nghĩ gì . Còn Hồ Văn Văn thì ngồi yên ở đó, không có gì suy nghĩ, nàng đã quyết định, Vương Song đi đâu, nàng sẽ đi đó.
Từ Đông Đông và Cao Mộng Viện đang nhỏ giọng bàn bạc sau khi đến thành phố Giang Nam nên ứng phó với những người khác như thế nào, làm thế nào để duy trì sự sủng ái của Vương Song với nhóm người của mình.
Rời khỏi nơi mình sinh sống trong thời gian dài, mỗi người đều nghĩ rất nhiều, cũng đều có chút mờ mịt.