Phía sau hắn, Lâm Thiên Nam nhãn tình sáng lên, muốn lớn tiếng hô hoán, rất nhanh đã bị mấy tên Tiến Hóa Giả nhanh tay lẹ mắt trực tiếp phong bế toàn thân, trừng to mắt, đầy mắt chờ mong nhìn Vương Song, cho dù là Từ Minh Khoa muốn mở miệng, cũng không cách nào làm được, chớ nói chi là những người khác, dưới ánh mắt tàn bạo của mấy tên Tiến Hóa Giả cũng phải ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Tôn Khiếu hài lòng cười, trong lòng suy nghĩ những người này vẫn có chút tác dụng. Đang muốn cáo từ Vương Song rời đi, hắn nghĩ bản thân bày ra thái độ khiêm nhường như vậy, cường giả nhất giai cũng sẽ không để ý đến bọn họ cho dù trở lại nói với cường giả sau lưng hắn thì khi đó hắn cũng đã sớm mang theo người đi, nào ở đó nữa.
Thực ra nếu hiện tại đứng trước mặt hắn không phải là cường giả nhất giai, có thể hắn đã trực tiếp xử lý đối phương rồi, miễn truyền ra tin tức.
- Chờ một chút, ai bảo các ngươi có thể rời đi!
Đột nhiên, thanh âm lạnh lùng của Vương Song vang lên, trực tiếp khiến sắc mặt Tôn Khiếu âm trầm xuống, quay đầu lại, nhìn Vương Song, Tôn Khiếu miễn cưỡng cố nặn ra vẻ tươi cười: