TRUYỆN FULL

[Dịch] Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 229: Cây roi

Chương 229: Cây roi

Tin tức này như là một quả bom chìm, nổ tung khiến mọi người chóng mặt.

- Tốt lắm, ta biết tin tức của một kho quân dụng, cha cũng biết tin này, nói cho ta biết!

Sở Thiến gật đầu khẳng định.

- Ha ha, tốt, tốt lắm!

Vương Song cười to, vô cùng thoải mái. Hành động ngoài ý muốn lần này lại mang đến một tin tức như thế, Vương Song cảm giác như mình bị một đĩa bánh đập trúng vậy.

- Nói cho ta biết, ngươi muốn cái gì?

Vương Song nghiêm mặt, trầm giọng nói, mặc dù bản thân có lập tức để Tô Vi nói ra bí mật của nàng, nhưng mà, đó là cách làm cuối cùng, nếu như không cần thiết, Vương Song không muốn làm loại chuyện này. Cho nên, Vương Song thẳng thắn ra giá, tiến hành hết thảy giao dịch.

Sở Thiến im lặng một lúc, ngẩng đầu, nhìn Vương Song, vẻ mặt thành thật,

- Ta muốn sống ở đây.

- Chỉ đơn giản như vậy?

- Đúng.

Vương Song im lặng một chút, sau đó trả lời:

- Tốt, nếu đã như vậy, ngươi phụ trách Phó Chủ Quản hậu cần nơi này của bọn ta đi! Đãi ngộ tương đương với đội trưởng.

Sau đó nhìn Hồng Vũ:

- Hồng đại ca, không biết ngươi có dự tính gì không?

Đối với vị Đại Tiến Hoá Giả mạnh mẽ này, Vương Song không hy vọng có thể giữ lại, đương nhiên, nếu như đối phương không bằng lòng, bản thân cũng sẽ không ép ở lại, so với một Tiến Hóa Giả có hai lòng với mình thì thà rằng không cần. Đó chính là đặt một quả bom ở bên cạnh mình, ngủ cũng sẽ không yên tâm.

- Nếu Thiến Thiến đã ở lại nơi này, ta nghĩ ta cũng sẽ ở lại! Chỉ là hi vọng Vương thủ lĩnh có thể cho phần

cơm ăn.

Hồng Vũ cười khổ một tiếng, nói với Vương Song. Nói xong, nhìn Sở Thiến một chút, trong mắt lóe lên một tia yêu chiều, hắn đã xem Sở Thiến như con gái ruột thịt của mình, bây giờ Sở Thiến đã lựa chọn ở lại nơi này, hắn không thể một mình rời đi.

- Ha ha, tốt, nếu đã như vậy, vậy thì Hồng đại ca lựa chọn bọn ta, đó chính là để mặt bọn ta, ăn uống là chuyện bình thường , không bằng phụ trách làm đội trưởng đại đội sáu nơi này của bọn ta đi! Dưới trướng có năm mươi nhân viên biên chế, có thể tự mình tuyển mộ.

Vương Song vui vẻ nói . Lập tức giao cho một chức vị đội trưởng.

- Cảm ơn Vương Đội!

Hồng Vũ lên tiếng nói cảm ơn, bắt chước những người khác gọi Vương Song là Vương đội!

Nhìn thấy hai người đều được ban cho cho đại quyền, vẻ mặt hai người còn lại, cho là mình cũng sẽ được trao tặng quyền, vẻ mặt chờ mong nhìn Vương Song. Có điều Vương Song vốn dĩ không hề để ý đến nhóm hắn.

Bọn người Triệu Hân, Đồng Châu, Hoàng Thiên Hằng hiểu rõ ý định của Vương Song, với quyết định của hắn không có một chút ý kiến, sau khi Vương Song nói xong, lập tức phân phó người gọi sở hữu cấp quản lý tới, lại phải mở một trận đại hội!

Về phần hai người Tiền Minh, thì bị Vương Song mời ra ngoài.

- Dựa vào cái gì, bọn ta cũng muốn ở lại đây!

- Không công bằng, Sở Thiến có thể đây, tại sao ta không thể!

Hai người tức giận lớn tiếng gào thét.

Có điều Vương Song hoàn toàn không quan tâm, loại công tử bột không làm được gì chính là loại người mà hắn xem thường nhất! Cho nên, hoàn toàn không thể ưu ái cho bọn hắn.

Giả bộ không nghe thấy bọn hắn gào rống,

- Có thể ở chỗ này ít nhất đều là Phó Đội Trưởng cấp quản lý cấp bậc một, các ngươi không đủ tư cách!

Vương Song lạnh lùng nói.

Hoàng Thiên Hằng ra hiệu thủ hạ đưa hai người đi ra ngoài, cùng lúc ánh mắt Vương Song loé lên một tia lạnh lùng , Hoàng Thiên Hằng ngầm hiểu, lập tức tự mình ra ngoài nói muốn đi thông báo cho mọi người, nhưng rốt cuộc muốn làm gì, e là chỉ có hắn tự mình biết.

Hai người Sở Thiến mặc dù có chút không đành lòng, nhưng mà vẫn chỉ có thể trơ mắt nhìn hai người bị dẫn đi. Có điều trong lòng cũng hiểu rõ bọn họ không có giá trị cao như mình, cũng không giống như Hồng Thúc, có sức mạnh dũng mãnh . Cho nên, chỉ có thể làm nhân viên cấp thấp nhất, bọn họ đều đã quen sống những ngày tháng vô lo vô nghĩ, giờ đây một khi bị hạ xuống tầng thấp nhất, e là không cách nào chấp nhận.

Có điều bọn họ cũng không còn cách nào, dù sao tất cả nơi này đều là của Vương Song, bọn họ ăn nhờ

ở đậu, muốn phản bác cũng không cách nào. Rất nhanh, mọi người theo Hoàng Thiên Hằng tụ tập đến nơi đây. Vương Song nói một chút cho tất cả mọi người chuyện kho quân dụng và thân phận của hai người Sở Thiến.

- Kho quân dụng, tốt quá rồi, giờ đây số lượng người nơi đây của chúng ta cũng đã dần dần tăng nhiều rồi, mức tiêu thụ đạn dược cũng nhiều, vũ khí trang bị phần lớn đều lỗi thời, nếu như có vũ khí tiên tiến thì thực lực của chúng ta ít nhất phải tăng gấp đôi!

Đám người Chu Ảnh tuy vẫn đang trong thời gian dưỡng thương, nhưng vẫn được gọi tới, nghe được tin tức gương mặt hưng phấn nói.

- Đúng, bây giờ đạn được dùng một ít là ít một chút, sau này nếu như chúng ta muốn phát triển lớn mạnh, thế thì, vũ khí mạnh đứng đầu danh sách!

Những người khác cũng lần lượt nói. Vẻ mặt kích động nhìn Vương Song.

Trên mặt Vương Song lộ ra một nụ cười, quay đầu nhìn Sở Thiến,

- Sở cô nương, không biết ngươi có thể nói cho bọn ta biết vị trí và quy mô của kho quân dụng kia được không?