- Yên tâm đi, ta không có chuyện gì đâu. Muội muội, ta sẽ không gặp nguy hiểm gì đây, nếu Tiến Hoá Giả thật sự muốn giết ta thì đã trực tiếp ra tay rồi, chứ không phiền phức đến nỗi dẫn ta đi đâu!
Dịch Tiểu Xuyên quay đầu an ủi muội muội:
- Muội muội, ngươi ở nhà ngủ trước đi, ta đi một lát rồi về!
Sau đó, Dịch Tiểu Xuyên và Chu Ảnh cùng đến nơi ở của đám người Vương Song. Trên đường đi, Dịch Tiểu Xuyên càng cảm nhận được sâu sắc sự cường đại của Tiến Hoá Giả. hắn bị Chu Ảnh dẫn đi, dường như hòa hợp vào bóng đêm, tốc độ nhanh đến khó tin!
- Đây chính là sự cường đại của Tiến Hoá Giả! Nếu ta là Tiến Hoá Giả thì tốt biết mấy!
Dịch Tiểu Xuyên có chút hâm mộ nghĩ thầm.
Lúc này, bọn họ vừa mới nấu xong bữa tối, Chu Ảnh cũng đã trở về.
- Đội trưởng Vương, ta đã đưa người đến rồi!
Chu Ảnh tiến lên cung kính nói.
Đám người Vương Song vừa nấu xong một nồi cháo, Vương Song múc cho Chu Ảnh một bát, đưa qua cho đối phương. Khi nhìn thấy Dịch Tiểu Xuyên đang trợn to mắt, hắn cũng múc một bát cho đối phương. Cùng lúc đó, xé một cái đùi gà trên dĩa đưa cho hắn.
- Nhóc con, đến đây ăn luôn đi, ở đây nhiều đồ ăn lắm.
Dịch Tiểu Xuyên nhìn thức ăn phong phú trên bàn và đám người Vương Song, hắn hiểu được Vương Song là trung tâm của mọi người, nhìn khuôn mặt tuấn tú của người trước mặt, Dịch Tiểu Xuyên có chút khó tin đây lại là người đã sai Tiến Hóa Giả đi!
Nhưng khi nghe thấy Vương Song nói, hắn lại nhận lấy theo bản năng, ngửi mùi thơm của cháo và thịt gà, hắn không kìm được mà nuốt nước bọt, không chút kiêng dè, bản thân cũng không đủ tư cách để người ta hạ độc chết, cho nên hắn húp một hơi hết sạch bát cháo. Nhưng lại cẩn thận cất đi đùi gà, không hề động vào!
- Không ăn đùi gà là muốn cho muội muội à?
Vương Song mỉm cười hỏi. Lúc trước có nghe người khác nói, biết được hắn có một người muội muội. Đoán chắc hắn làm như vậy là vì muốn để lại đồ ngon cho muội muội ăn mà thôi.
Quả thật không sai, Dịch Tiểu Xuyên gật đầu, coi như thừa nhận, gương mặt hắn lộ ra sự dịu dàngnói:
- Cơ thể muội muội ta vẫn luôn ốm yếu, ta muốn để đùi gà lại cho nàng bồi bổ thân thể. Nàng vẫn luôn ăn bánh bao, không dinh dưỡng chút nào!
- Ha ha, yên tâm đi. Ngươi cứ ăn thoải mái, đợi lát nữa khi ngươi chuẩn bị về, ta sẽ chuẩn bị một con gà quay cho ngươi, mang về cho muội muội ngươi ăn!
Vương Song cười nói.
Dịch Tiểu Xuyên cũng không có chút vui mừng gì, chỉ trầm giọng nói:
- Đại nhân, không biết ngài muốn tiểu nhân làm gì? Ta tự cho rằng bản thân chẳng qua chỉ là một nhân vật nhỏ bé, không đến nỗi được đại nhân xem trọng như thế! Hiện giờ đại nhân lại đối xử với Tiểu Xuyên tốt thế này, hẳn là có chuyện muốn nhờ Tiểu Xuyên làm!
- Thông minh!
Vương Song tán thưởng, những người khác cũng cảm thấy ngạc nhiên. Một tiểu hài tử mà nhìn nhận mọi chuyện lại có thể rõ ràng đến vậy, vì thế bọn họ có hơi ngạc nhiên!
- Ngươi tên gì?
Vương Song ôn hòa hỏi.
- Dịch Tiểu Xuyên, em gái, Dịch Tiểu Hà.
- Những gì xấu xảy ra hôm nay ở công trường với ngươi bọn ta nhìn thấy hết rồi! Cảm giác bị đánh như thế nào?
Vương Song đột nhiên nói như vậy, khiến cho Dịch Tiểu Xuyên sửng sờ, lập tức cười khổ:
- Khiến cho đại nhân chê cười rồi! Bản thân bất lực yếu đuối, không dám phản kháng.
- Bị người ta khinh thường cảm giác như thế nào?
Giọng nói có chút kỳ dị của Vương Song vang lên, tất cả mọi người hơi kinh ngạc nhìn Vương Song, ngầm đoán được dụng ý của Vương Song.
Ánh mắt Dịch Tiểu Xuyên chợt loé lên rồi biến mất, lập tức khổ sở nói:
- Nếu như có thể không cần chịu nhục, ai sẽ dễ dàng tha thứ khi bị người khác sĩ nhục như thế.
Lập tức nắm chặt nắm đấm, ánh mắt lộ ra vẻ tàn nhẫn.
- Nếu như một ngày Dịch Tiểu Xuyên ta đứng trên vạn người, ta nhất định sẽ khiến cho những người từng sĩ nhục ta phải trả một cái giá thật đắt!
Nghe Dịch Tiểu Xuyên nói, Vương Song lộ ra một nụ cười,
- Ngươi chỉ là một người bình thường.
muốn trở mình, nếu như không có gì bất ngờ, chỉ sợ nguyện vọng này cả đời cũng sẽ không thành hiện thực.
- Cho nên, đây chính là nguyên nhân hôm nay đại nhân tới tìm ta, không phải sao! Ngài chính là cái ngoài ý muốn này!
Dịch Tiểu Xuyên trầm giọng nói, ánh mắt sáng ngời nhìn Vương Song,
- Dịch Tiểu Xuyên ta mặc dù không phải nhân vật to lớn gì, nhưng ta biết hôm nay có thể chính là thời cơ của ta, ta nhất định phải nắm lấy, ta bằng lòng nghe đại nhân sai khiến!
Bọn người Vương Song kinh ngạc, mình vẫn chưa nói mục đích, người này đã đoán trúng mục đích của mình.
- Ngươi không hỏi xem ta vì sao ta lại chọn ngươi?
Vương Song cười khẽ, cầm lấy một cái đùi gà, cắn một cái.
- Đại nhân ắt có phán đoán của mình, muốn đến chắc là bởi vì trên người của ta có thứ gì đó mà đại nhân xem trọng! Có điều đại nhân bằng lòng lựa chọn ta, ta nhất định sẽ không làm ngài thất vọng!
Giọng của Dịch Tiểu Xuyên mặc dù hơi non nớt, nhưng mà mọi người nghe thấy có một cảm giác kiên định.
- Tốt, quả nhiên không tệ, ta không nhìn lầm người, tiểu huynh đệ, ngươi cho ta một phen ngạc nhiên đấy.