TRUYỆN FULL

[Dịch] Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 275: Đoàn tụ!

Tên cầm đầu Triệu ca cảm nhận được khí thế khủng khiếp trên người Vương Song, trong nháy mắt biết được thân phận — Tiến Hóa Giả! Trừ Tiến Hóa Giả có được loại khí thế vô cùng kinh khủng này ra, những người khác không thể có loại khí thế này! Không khỏi biến sắc, vội vàng nhắc Cuồng Đao Hội của mình, muốn làm cho đối phương biết khó mà lui! Lại lo lắng quên mất xưng hô vừa nãy của Vương Song và Vương Cầm.

Sau đó kịp phản ứng, kinh hãi nhìn Vương Song.

-Ngươi, ngươi là...

Sắc mặt vô cùng khó coi, dường như xám xịt như tro, đắc tội người nhà của một tênTiến Hóa Giả, mấy cái mạng của hắn cũng không đủ giế!

Không khỏi vội mở miệng nhận sai,

- Các hạ, chuyện vừa nãy chỉ là hiểu lầm, bọn ta không phải cố ý, ta xin lỗi người! Người dừng trách tội!

Vương Song nhìn người trước mặt, muốn trực tiếp giết chết đối phương, nhưng nghĩ đến phía sau còn có người nhà và tiểu tôn nữ của hắn, có thể sẽ dọa bọn họ sợ hãi. Cho nên, Vương Song từ bỏ ý nghĩ này trong đầu. Muốn giết người, cũng phải tránh xa một chút!

Tuy không thể giết người, nhưng cũng có thể dạy dỗ một chút!

Bùm!

Vương Song không sử dụng bất kỳ dị năng nào, đứng yên tại chỗ, đánh một quyền đơn giản, không khí bị xé rách ngay lập tức, một lực lượng khủng bố đáng sợ rơi xuống đám người Triệu ca. Hơn mười người giống như rơm rạ lập tức bay ngược ra ngoài. Hiện tại Vương Song chỉ mới vận dụng một nửa sức mạnh, nếu như là toàn lực

Phốc!

Bọn họ bay ngược ra gần mười mét, miệng liên tục phun ra từng ngụm máu tươi. Nhưng lúc này bọn họ không dám kêu đau, chỉ có thể dùng ánh mắt khiếp sợ nhìn Vương Song, một quyền, chỉ vẻn vẹn một quyền đã làm cho hơn mười người bọn họ, giống như tờ giấy bị đánh bay ra ngoài, hoàn toàn không có chút chống cự nào.

- Đây, đây chính là Tiến Hoá Giả cường đại mà!

Nghĩ đến điều đó, trong lòng Triệu ca vô cùng hoảng sợ, lập tức nhìn về phía Vương Song, trong mắt chỉ còn lại sự sợ hãi và cầu xin!

Những người khác thấy một quyền của Vương Song uy lực như vậy, tất cả đều sững người ngây dại, bầu không khí lặng yên không một tiếng động. Cho dù là phụ mẫu Vương Song cũng mở to hai mắt, vẻ mặt khó tin nhìn nhi tử của mình, có chút không thể tin được.

Tỷ tỷ của Vương Song là Vương Cầm, kích động đến rơi lệ, đệ đệ của nàng trở thành Tiến Hoá Giả, sau này bọn họ không cần phải lo lắng sợ hãi nữa, cũng không cần phải đấu tranh để tồn tại như bây giờ, còn bị ức hiếp đến mức này!

- Tạm thời giữ lại mạng của ngươi, ngươi trở về nói cho Cuồng Đao, ta sẽ đi tìm hắn!

Vương Song lạnh lùng nhìn Triệu ca bay ngược ra ngoài, giọng nói lạnh như đao, lập tức nghĩ tới gì đó rồi khẽ cười nói:

- Nhớ nói cho hắn biết, Cuồng Đao sẽ không còn tồn tại nữa!

- Đa tạ đại nhân, bọn ta chắc chắn sẽ truyền lại lời của người!

Triệu ca không dám nói năng lỗ mãng, cho dù muốn, hắn cũng không có tư cách! Dẫn theo những người khác khập khiễng rời đi!

Lúc này, hai người Chu Ảnh ở một bên đi tới, ánh mắt Vương Song ra hiệu cho Chu Ảnh, Chu Ảnh gật đầu hiểu ý, rồi lặng lẽ đi theo, hắn biết Vương Song không thể giết người ở chỗ này, nhưng hắn thì có thể, còn về người truyền lời, chỉ cần một người là đủ rồi!

Vương Song nhìn Chu Ảnh rời đi, khẽ gật đầu, xoay người lại, nhìn người nhà, trên mặt lại xuất hiện ý cười vô cùng ấm áp.

- Phụ thân, mẫu thân, tỷ tỷ, tỷ phu!

Mọi người đều nhìn Vương Song, mắt có chút đỏ lên!

- Cữu… Cữu…

Một giọng nói non nớt vang lên, tiểu tôn nữ ngây thơ nhìn Vương Song, giống như nhìn thấy cửu cửu đuổi đánh người xấu đi thì vỗ tay vui vẻ!

- Ha ha, Lam Lam, không tệ nha, đã biết gọi cữu cữu rồi!

Vương Song nhìn tiểu tôn nữ gọi hắn là cữu cữu, ánh mắt sáng ngời, lộ ra nụ cười vô cùng ấm áp, khom lưng, ôm lấy tiểu tôn nữ chỉ mới hai tuổi của hắn!

- Tiểu Song, đi, chúng ta vào phòng nói chuyện! Bên ngoài nhiều người, rất phức tạp.

Lúc này, Giang Kiệt mở miệng nói.

- Đúng đúng đúng, chúng ta vào phòng nói đi!

Tỷ tỷ của Vương Song lúc này cũng ý thức được, vội vàng lôi kéo Vương Song vào phòng. Những người khác nhìn thấy cảnh này, đều vô cùng hâm mộ nhìn cả nhà Vương Cầm, bọn họ có một đệ đệ là Tiến Hoá Giả, sớm muộn gì cũng phải chuyển đến ở bên trong! Chắc chắn sẽ không sống trong khu ổ chuột này nữa.

Hầu Minh đứng chờ một bên ở bên ngoài, hắn biết đây không phải là lúc mà hắn nên quấy rầy.

Vào trong phòng, phát hiện căn phòng nhỏ xiêu vẹo chỉ năm sáu chục mét vuông, âm u, ẩm ướt, đồ đạc cũng chẳng có bao nhiêu, phần lớn đều là một ít quần áo được xếp gọn gàng chồng lên nhau, giữa phòng được ngăn bởi một tấm ván gỗ chia thành hai phòng ngủ.

Ngoài ra, còn có một cái bàn nhỏ, trên bàn đặt nửa cái bánh bao khô, ba cái ghế có chút cũ nát, hai cái phích nước nóng, ba cái ly, cùng với một ít đồ lặt vặt tạo thành tất cả mọi thứ trong căn phòng này.

Nhìn căn phòng đơn sơ như vậy,Vương Song không nhịn được mắt đỏ lên, năm người bọn họ ở chỗ này, hai lão nhân cùng với một hài tử, nghĩ đến chuyện này, trong lòng Vương Song không nhịn được đau đớn.

Nhưng bọn họ đã quen rồi, nhìn Vương Song, phụ mẫu hắn kích động nghẹn ngào:

- Tiểu Song, ngươi không sao chứ?