Đẳng cấp của Thiết Minh ước chừng là cấp sáu, loại thực lực này ở trong căn cứ thành phố Hoa Tân, là cấp bậc cao nhất, Cuồng Đao tin tưởng có Thiết Minh xuất trận, giáo huấn hai Tiến Hoá Giả mới tới kia không thành vấn đề gì.
- Ha ha, không cần! Ta đến đây!
Giọng Cuồng Đao vừa mới lắng xuống thì ngay lúc này, một giọng nói lạnh băng vang lên, vừa nghe được giọng nói này, trong đầu mọi người dường như đều hiện lên một hình ảnh tanh máu. Giống như rơi vào địa ngục vô tận, không khỏi cảm thấy rùng mình.
Đại sảnh của Cuồng Đao Hội có khoảng mấy chục người, cảnh tượng vốn dĩ vô cùng náo nhiệt trong nháy mắt lập tức yên tĩnh sau khi nghe thấy giọng nói lạnh thấu xương, giống như bước vào mùa đông giá rét.
Bóng dáng Vương Song chậm rãi đi vào đại sảnh, khí thế giống như Tu La Huyết Hải, như nước thấm vào từng tấc không gian nơi này, bao trùm tất cả mọi người, hai mắt tùy ý quét, lập tức hiểu rõ toàn bộ tình huống nơi này.
Vương Song mỉm cười:
- Giới thiệu một chút, ta là Vương Song!
- Ngươi chính là Tiến Hoá Giả đã đánh bị thương thủ hạ của ta?
Cuồng Đao híp mắt nhìn Vương Song đột nhiên xuất hiện ở nơi này, trong mắt hiện lên kinh ngạc. Một Tiến Hoá Giả đột nhiên xuất hiện, mà hắn lại không cảm nhận được một khí tức ẩn giấu nào, thật sự quá lợi hại!
- Lão đại, chính là hắn! Một quyền đả thương hơn mười mấy người của chúng ta!
Lúc này Triệu ca quỳ trên mặt đất nhìn Vương Song, trong mắt không che giấu được sự sợ hãi. Chính là người trước mắt này, đánh bay hắn giống như tờ giấy bay sang một bên. Hôm nay nhìn thấy lần nữa, nhịn không được run rẩy, thân thể theo bản năng mà lui về phía sau.
Nhìn thấy Vương Song xuất hiện như ma quỷ, sắc mặt quân sư Cuồng Đao là La Thuận cũng biến đổi, bước chân cũng theo bản năng lùi bước, lặng lẽ lui về phía cửa sau.
- Là ngươi nói muốn cho Cuồng Đao ta biến mất!
Giọng nói lớn của Thiết Minh vang lên, hắn vô cùng thẳng thắn, tuy rằng cảm nhận được sát khí lạnh tận xương tủy trên người Vương Song, nhưng lại không thèm để ý chút nào, trực tiếp đứng lên, tức giận mở miệng.
Vương Song không để ý tới hắn, nhìn người bên trong giống như nhìn người chết, khí thế trên người càng thêm lạnh như băng, khóe miệng lộ ra ý cười lạnh:
- Lúc trước ta đã nói rồi, ta sẽ khiến cho Cuồng Đao các ngươi biến mất!
Bùm!
Nghe vậy, Thiết Minh vô cùng giận dữ, lao người về phía Vương Song, một quyền nặng nề đánh tới, trong không khí phát ra tiếng gào thét, tất cả mọi người đều mở to hai mắt, vẻ mặt hưng phấn nhìn Thiết Minh đánh về phía Vương Song, bọn họ đều biết Thiết Minh là Tiến Hoá Giả, lực lượng một quyền đủ để đánh chết một con trâu, càng không sợ đao thương, thật sự là một chiếc xe tăng hình người, để hắn ra tay, nhất định tên gia hỏa vô cùng cuồng vọng này sẽ phải trả giá bằng máu cho sự ngông cuồng của mình!
Vương Song không quay đầu lại, cánh tay nâng lên, vô cùng tùy ý, nhẹ nhàng bắt lấy nắm đấm của đối phương, giống như thứ mà hắn bắt được, không phải là một người có thể dùng nấm đấm thép xuyên thủng một bức tường, mà giống như bắt lấy một cái bánh mì bình thường hơn.
- Cái gì…
Không chỉ có Thiết Minh, mà những người khác cũng đều có vẻ mặt khiếp sợ, có chút không dám tin.
Ken két!
Vương Song nắm chặt nắm tay đối phương, tuy rằng có chút kinh ngạc với thực lực của đối phương, nhưng hắn cũng không để vào mắt. Cánh tay chậm rãi dùng sức, đột nhiên Thiết Minh cảm giác được cánh tay của mình giống như bị kìm thép kẹp lấy, một thân lực lượng nhưng lại không cách nào sử dụng được, hơn nữa Vương Song càng dùng sức, hắn lại càng cảm thấy xương cổ tay của mình đều muốn vỡ vụn ra.
- Chống đỡ cho ta!
Thiết Minh không ngừng hét lớn, gân xanh trên cánh tay nổi lên, giống như giun đất, muốn mở cánh tay của Vương Song mà thoát ra ngoài.
Nhưng càng giãy dụa, lại càng cảm giác mình rơi vào một mảnh đầm lầy, càng giãy dụa, càng bất lực.
Bành!
Răng rắc!
Vương Song dùng sức làm cho thân thể Thiết Minh trong nháy mắt bay ngược ra ngoài, một âm thanh gãy tay vang lên, Thiết Minh ngã trên mặt đất, cánh tay không ngừng run rẩy. Mọi người đều nhìn thấy, cổ tay hắn máu tươi đầm đìa, hầu như có thể nhìn thấy xương trắng lạnh lẽo bên trong. Trên trán hắn toát mồ hôi lạnh, không ngừng nhỏ xuống mặt đất. Nhìn Vương Song, trong mắt không che giấu được sự hoảng sợ.
Tất cả mọi người đều hít một ngụm khí lạnh, nhìn Thiết Minh ngã trên mặt đất, trong lòng càng không ngừng run rẩy, đây chính là đệ nhất chiến tướng của Cuồng Đao Hội, tay đấm số một của Cuồng Đao, vậy mà ở trong tay người mới tới này lại không chịu nổi một đòn như thế! Một chiêu, vẻn vẹn chỉ một chiêu, tay đấm số một của Cuồng Đao Hội này cứ như chân tôm mềm nhũn mà ngã xuống.
Triệu ca ở một bên trong nháy mắt phát ra một tiếng thét chói tai, trực tiếp đứng dậy, muốn chạy trốn, Vương Song tiện tay vung lên, một viên hỏa cầu trực tiếp xuất hiện, nhanh như chớp điện xẹt qua đối phương, sau đó biến mất không còn dấu vết.
Mà chỗ Triệu ca đứng bây giờ đã trở thành một mảnh tro tàn, chỉ có những mảnh tro còn sót lại, cho mọi người thấy nơi này vốn đã từng có người tồn tại.
Đồng tử Cuồng Đao co rụt lại, ánh mắt nhìn Vương Song từ khinh thường lúc trước chuyển thành nghiêm trọng, bây giờ lại là hoảng sợ.