- Dưới sự thống trị của Lôi Thành, e rằng tất cả mọi người chỉ có thể sống trong
- Chỉ cần có ta một ngày, ít nhất sẽ bảo đảm những quy tắc luật pháp và đạo đức cơ bản nhất tồn tại, sẽ không khiến căn cứ cực khổ thành lập để bảo vệ mọi người trở thành một nơi không có luật pháp!
……
Trương Thiên Khải nhẹ giọng nói, trong ngữ khí tràn đầy sự không cam lòng, còn có một sự áy náy, là bởi vì hắn đã trở thành một người ngay cả bản thân cũng cảm thấy xa lạ, hoặc là bởi vì hắn cảm thấy thực lực của chính mình quá mức nhỏ yếu, không thể hoàn thành được việc mình muốn làm?
Trương Dao nghe xong, vẻ mặt dần dần từ lạnh nhạt trở nên có một tia chấn động, sau cùng, sắc mặt cũng khôi phục dáng vẻ trước đó, nhưng vẫn có chút phức tạp, sau cùng lên tiếng:
- Phụ thân, trước đó ngươi vì sao không nói với ta, nếu như ngươi nói cho ta biết, ta sẽ giúp ngươi thuyết phục Vương Song!
- Haizzz, không nói cho ngươi, là suy nghĩ cho ngươi, một khi ngươi biết, chỉ sợ sẽ không đồng ý, ta mặc dù muốn dùng người nhà Vương Song để uy hiếp hắn, nhưng chưa từng muốn làm tổn thương bọn họ, đây cũng là không có cách nào! Bây giờ ta cần một số thế lực mạnh mẽ giúp đỡ chính mình! Như vậy khi tranh đấu với Lôi Thành mới có thể đạt được thắng lợi!
- Ta đi thuyết phục Vương Song! Để hắn giúp chúng ta đối phó Lôi Thành!
Trương Dao cắn môi, đột nhiên lên tiếng nói với Trương Thiên Khải như vậy.
- Thật sao!
Vẻ mặt Trương Thiên Khải kinh hỷ, nhìn con gái của mình, hắn biết quan hệ giữa con gái và Vương Song, chính Vương Song đã đưa các nàng quay về, một khi có thể thuyết phục được Vương Song, tuyệt đối sẽ là một trợ giúp cực kỳ lớn, lập tức có chút kích động hứa hẹn:
- Chỉ cần Vương Song đồng ý giúp ta, ta có thể để hắn chưởng quản tất cả lực lượng thủ hạ của ta, ngươi cứ nói như vậy với hắn!
- Ta sẽ tận lực thử xem!
Trong mắt Trương Dao lướt qua một vòng không xác định, lẩm bẩm một mình.
Thời gian đảo mắt đã qua một ngày, Vương Song dẫn theo người nhà, cùng hai huynh muội Dịch Tiểu Xuyên đi thẳng về Kim Ngưu Trấn, nhận được sự chiêu đãi nhiệt tình của mọi người.
Đặc biệt là Triệu Hân, Thái Hiểu, đối mặt với người nhà Vương Song, đều là vô cùng khẩn trương, thời điểm vừa nhìn thấy mặt thậm chí khẩn trương tới nỗi nói không nên lời.
May mắn có đám người Đổng Châu, Hoàng Thiên Hằng, sắp xếp thỏa đáng cho người nhà Vương Song, bọn họ vừa nhìn thấy mọi thứ ở đây, đều chấn kinh nói không ra lời, tất cả mọi thứ đều ngay ngắn rõ ràng, mỗi người đều có công việc của chính mình, bận rộn, sức sống đã trở thành chủ đề của trấn nhỏ này, còn về Zombie và Thú biến dị, đều bị ngăn ở bên ngoài tiểu trấn.
Tam Bộ nhất cương, Ngũ Bộ Nhất Tiếu, còn có một bức tường thành sừng sững cao mấy mét, mặc dù không nói phòng thủ kiên cố, nhưng trong vùng đất khắp nơi đều hỗn loạn này lại là một mái nhà có thể che mưa tránh gió cho người dân.
Thời gian chớp mắt đã qua hai ngày, người nhà Vương Song theo thời gian cũng dần dần hòa nhập với nơi này, Vương Song đã kể lại chi tiết những gì hắn chứng kiến về sư đoàn 21 và tình hình của thành phố Hoa Tân.
- Nói như vậy, chúng ta còn cần cẩn thận đề phòng! Vạn nhất chỗ thành phố Hoa Tân không cam tâm, sợ ràng chúng ta sẽ nhận phải công kích của bọn họ!
Hoàng Thiên Hằng nhìn mọi người, chậm rãi nói.
- Đúng vậy, chúng ta nhất định phải cẩn thận, sau này phải tăng cường cảnh giác!
Mấy người Lý Tân cũng gật đầu, bọn họ đều từ trong miệng Vương Song biết thực lực cơ bản của thành phố Hoa Tân, một khi khai chiến, tuyệt đối vô cùng khốc liệt.
Cha mẹ Vương Song lúc này đều được sắp xếp trong một căn phòng khác, Vương Song sắp xếp mấy người bảo vệ bọn họ, ngược lại không lo lắng gì, còn về Vương Cầm, và tỷ phu mình, bọn họ lúc này cũng ở trong đại sảnh, nghe Vương Song đang bàn bạc sự tình với rất nhiều người. Tiểu Tam Lam thì được Đổng Mộng Kỳ dẫn đi, tiểu gia hỏa này bình thường vô cùng dính người, bây giờ Vương Song giao tiểu Lam Lam cho nàng chăm sóc, hai đứa ngược lại ở chung vô cùng vui vẻ, mỗi lần đều đùa giỡn với Lam Lam tới vô cùng vui vẻ.
Vương Song vẫn không thể nào yên tâm, còn gọi Dịch Tiểu Hà và Liễu Lôi tới, ba tiểu cô nương cùng nhau chăm sóc cháu gái mình, loại đãi ngộ này, những người khác đều hâm mộ không thôi.
Vương Song nói chuyện với mọi người, bàn bạc cách ứng phó và thái độ với thành phố Hoa Tân. Rất nhanh, mọi người đã bàn bạc xong xuôi.
Vương Song nhìn tỷ tỷ và tỷ phu mình, trước đó bọn họ đều là tinh anh của xã hội, bây giờ mặc dù là mạt thế, nhưng cũng không thể nào cam tâm chỉ có thể làm một con sâu gạo, cũng muốn làm một số việc.
Vương Song nghĩ một hồi, ánh mắt sáng lên, nói với bọn họ:
- Tỷ, ta định thành lập một Thương Hội, người tới làm Hội Trưởng thương hội này, có được không?
- Thương Hội?
Mọi người đều sững sờ, sắc mặt quái dị nhìn Vương Song, không biết Vương Song lại có chủ ý gì.