Mỗi ngày ứng phó đủ loại nam nhân, cần tươi cười đối mặt, còn phải duy trì tính cách vui vẻ, hoạt bát, Vương Song thật sự khâm phục cô gái nhỏ vô cùng kiên cường này.
- Bạch Manh Manh, ngươi đang làm gì vậy, câu dẫn nam nhân mà câu dẫn đến tận đây!
Lúc này, Đồng Vũ quay về, nhìn thấy Bạch Manh Manh đang mặc đồ ngủ mỏng manh ngồi trong lòng Vương Song, nhất thời giật mình, có chút tức giận lạnh lùng nói. Nàng và đám người Bạch Manh Manh vốn dĩ đã không hợp nhau, nhìn thấy nàng một gái gọi trong hộp đêm thế mà chạy tới chỗ của chủ nhà sau này của mình, làm sao không kinh ngạc cho được!
- Ngươi cái đồ phóng đãng này, phát tao cũng không biết chọn chỗ, đây là nơi ngươi có thể tới sao?
Giọng nói của Đồng Vũ lạnh lùng, trong tay nàng còn cầm bao lớn bao nhỏ rau xanh, còn có một miếng thịt heo. Nhìn dáng vẻ là biết đã tiêu hết tiền Vương Song đưa cho nàng rồi!