Bên ngoài phòng bếp, năm nữ sinh ngồi vây quanh cái bàn, thấp giọng nói chuyện nhỏ với nhau, thỉnh thoảng cầm một chút hoa quả trên bàn ăn, ba nam sinh thoạt nhìn chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, cũng không dám có một chút kiêu ngạo, vốn ba người bọn họ không để mắt đến Manh Manh, bọn họ một người là quản lý siêu thị, một người là chủ quản nhà xưởng, còn người còn lại làm ở văn phòng, bởi vì không chịu được bạn gái mình ồn ào bắt đi theo, mới đồng ý vội tới sinh nhật Manh Manh, bọn họ nghĩ sinh nhật Bạch Manh Manh giỏi lắm sẽ trích chút máu, cho mỗi người bọn họ một bát rau xanh trước mặt, dù có vậy, e rằng Bạch Manh Manh cũng không làm nổi, không ngờ đối phương lại ôm được một cái đùi to, khiến bọn họ không dám lộ ra một chút kiêu ngạo.
Bạn gái của ba người họ thấy biểu hiện của bạn trai mình đều cảm giác vô cùng mất mặt, bảo bọn họ đến đây là muốn giữ thể diện cho mình, bây giờ thì hay rồi, thành rùa rụt cổ hết. Trong lòng không khỏi có chút thất vọng, nhưng nhìn Vương Song một thân thường phục màu trắng thân ảnh vô cùng cách biệt, trong lòng bọn họ đều hiện lên ghen tị
- Dựa vào cái gì mà Bạch Manh Manh ngốc nghếch này lại có thể tìm được một cái bạn trai như vậy, ta sao có thể kém hơn nàng, nàng vẫn chỉ là một tiểu thư sàn đêm!
Đột nhiên trong đó có một nữ sinh đi đứng lên, đi đến chỗ Vương Song, nàng mặc một chiếc váy ngắn màu xám, mang một đôi tất lưới, nhìn qua chân có chút dài, dáng người tuy không tính là đẹp cũng coi như khá, trên người mặt chiếc áo hai dây màu trắng, gần như chỉ che đi hai quả núi của mình, lộ ra hình xăm trên bụng, trên mặt có trang điểm nhẹ, về dung mạo Vương Song có thể chấm cho nàng bảy mươi lăm điểm.
Nữ nhân này vừa rồi nghe bọn họ gọi hình như là Dương Trúc, là bạn gái của một trong số nam sinh ở đây, hắn nhìn nữ nhân này cầm một quả chuối tiêu ngồi trước mặt Vương Song, đối với Vương Song cười ngọt ngào.