Cửa bị đóng lại một lần nữa, nhưng Vương Song lại hơi lúng túng nhìn Từ Đông Đông, vốn muốn lặng lẽ trở về để khiến bọn họ ngạc nhiên, không ngờ vừa gặp Từ Đông Đông đang thay quần áo, không kiềm chế nổi thú tính trong người, ai ngờ Từ Đông Đông lại hét lên như vậy, kết quả bây giờ bị các nữ nhân kia phát hiện, sao hắn còn không biết xấu hổ nữa chứ.
- Đều tại ngươi, đều tại ngươi...
Trong miệng Vương Song không ngừng lẩm bẩm, liếc mắt nhìn hai ngọn núi vĩ đại của Từ Đông Đông.
Lúc này Từ Đông Đông cũng đã khôi phục tinh thần, nhìn vào đôi mắt của Vương Song, không kiềm được mà cười khúc khích, thấy cửa phòng đã đóng lại, khóe miệng lộ ra một đường cong mê người, trực kiếp kéo hai tay của Vương Song, giống như một nữ vương mà áp Vương Song ở dưới thân.
Bên ngoài phòng, các nữ nhân đều vô cùng buồn rầu, không ngờ Vương Song vừa về nhà đã như vậy.