Vương Song nhìn Từ Đông Đông và Cao Mộng Viện tràn đầy địch ý nhìn ba nữ, không chỉ cười, ôm chặt lấy Từ Đông Đông, ở bên tai nàng nói khẽ:
- Ăn dấm cái gì, lão công thích nhất chính là bọn ngươi, cùng lắm buổi tối hôm nay lão công đền bù tổn thất gấp bội cho ngươi.
Cảm nhận được động tác hai bàn tay to ở trước ngực mình, Từ Đông Đông không khỏi lộ ra một nụ cười quyến rũ, có chút đắc ý, liếc mắt nhìn Vương Song một cái, lập tức mang theo Cao Mộng Viện cao hứng rời đi.
Lúc này, Ngụy Nhiên cũng tới, Vương Song không nghĩ tới hôm nay nơi này của mình được hoan nghênh như thế, một người rồi một người tới đây.
- Làm sao?