"Phụ thân, tằng tổ mẫu đã chết." Tạ Thế An nói rất nhỏ, âm thanh có hơi khàn khàn: "Nếu tằng tổ mẫu biết bà ấy chết lại mang đến cho Tạ gia tai họa ngập đầu thì e là sẽ chết không nhắm mắt, phụ thân, có một số việc phải xử lý dứt khoát."
Đầu óc Tạ Cảnh Ngọc đã nhão ra như hồ.
Từ trước đến nay hắn ta vẫn luôn là một người hiếu thuận, nếu không cũng sẽ không dùng đêm tân hôn của thê tử mình để đổi lấy thần dược cứu mạng kia.
Hắn ta còn chưa tiếp thu được chuyện lão thái thái qua đời thì đã phải xử lý một đống việc hỗn độn ở phía sau, hắn ta cảm giác đầu rất đau, đau đến mức muốn nổ tung.
"An, An ca nhi, con muốn làm thế nào thì cứ làm thế đó."