Tạ Thế Duy ngây dại.
Từ sau khi nó phạm sai lầm, bị phụ thân đuổi đi, bên cạnh nó đã không còn ai hầu hạ nữa.
Hiện giờ nó ở lại viện tử này một mình, nhóm lửa chẻ củi nấu cơm, có chuyện nào không phải là do nó đích thân làm, nó chưa bao giờ nghĩ tới mẫu thân sẽ sắp xếp người hầu hạ nó.
Trong một khoảnh khắc, cảm xúc trăm mối ngổn ngang.
"Con còn thất thần làm gì?" Vân Sơ cười nói: "Không biết lấy tên gì sao, để ta đặt cho nhé?"