Những phụ nhân tới dò hỏi phần lớn đều là người nghèo khổ, đã sinh ba bốn nữ nhi, thật sự không nuôi nổi nhiều nữ hài như vậy, để có nhi tử nối dõi tông đường cho nhà chồng, bọn họ chỉ có thể sinh hết đứa này tới đứa khác...
Vân Sơ cũng không xem thường những phụ nhân này.
Đời trước nàng cũng vì chuyện không sinh được nhi tử mới áy náy trong lòng, do đó mới tiếp nhận nhiều thứ tử thứ nữ của Tạ Cảnh Ngọc.
Nữ tử trên đời đều phải chịu đựng nhiều nỗi khổ khác nhau.
Lúc này, một nam tử trung niên dắt theo một hài tử chừng ba bốn tuổi đi tới, nhìn Vân Sơ khóc lóc nói: "Tức phụ ta khó sinh qua đời, chỉ để lại nhi tử này... Ta nuôi nó đến ba tuổi, đã tận tình tận nghĩa... vì nó mà ta muốn tục huyền cũng khó, ta thật sự không còn cách nào khác... Bây giờ ta giao nó cho cô nhi viện các ngươi, hy vọng các ngươi có thể chăm sóc nó thật tốt."