Bọn nhỏ ăn no rồi lại chạy ra sân đùa giỡn.
Có mấy tiểu cô nương bốn năm tuổi đánh bạo mò sang nói chuyện với Sở Trường Sinh, tiểu cô nương mím môi có chút sợ hãi, Thính Tuyết bên cạnh thúc đẩy cho đám hài tử cùng chơi chung.
Nàng đứng trong cơn gió đầu đông suy nghĩ miên man.
Lúc tu sửa cô nhi viện này, nàng cảm thấy bản thân đang hành thiện tích đức, là một việc thiện lớn, đối với nàng mà nói đây chỉ là bố thí cho kẻ nghèo khổ.
Nàng trước sau vẫn đặt vị trí của mình lên cao.