Lúc nó rời đi còn điên cuồng nháy mắt ra hiệu với Vân Sơ.
Vân Sơ có chút đau đầu.
Thời điểm mấu chốt như vậy không thích hợp để nàng và tiểu gia hỏa thân cận, nhưng nàng lo lắng nếu bản thân không thuận theo thì tiểu gia hỏa sẽ chủ động chạy tới chỗ nàng.
Cũng may vị trí của nàng là ở hàng cuối, cũng không có ai chú ý tới động tác của nàng, nàng lặng lẽ đứng dậy theo tiểu gia hỏa tới một nơi vắng vẻ.
"Mẫu thân, đợi lát nữa ngài phải nhận ngọc bội của con đó." Sở Hoằng Du chớp mắt to nói: "Dù người khác có nói gì thì mẫu thân cũng không được lùi bước, đã nhớ kỹ chưa?"