"Ngươi nói cái gì?!" Trình tổng quản lại tát tới: "Ngươi thích cô nương nhà ngươi ta nhưng lại không chịu đi tìm bà mối, cứ trực tiếp hỏi cưới như vậy là không tôn trọng người ta, người ta gật đầu mới là đó! Thật là một tên nhóc thúi, cái gì cũng không hiểu mà đã dám làm chuyện như vậy, suýt nữa đã làm hỏng mất một mối nhân duyên rồi! Được rồi, đừng uống rượu nữa, cứ giao chuyện này cho cha, cha chắc chắn sẽ giải quyết thỏa đáng!"
Trưa hôm đó, Trình tổng quản tìm một bà mối rồi đi thẳng tới viện tử của Vân Sơ.
"Lão nô bái kiến Vương phi." Trình tổng quản cười ha hả nói: "Vị này chính là bà mối Liễu, để bà mối Liễu nói mấy lời với Vương phi đi."
Bà mối Liễu là bà mai có tiếng ở kinh thành, lập tức vung khăn nói: "Thỉnh an Vương phi, tiểu nhân tới đây là để làm mai, nghe nói bên cạnh Vương phi có một nha hoàn như hoa như ngọc tên là Thính Tuyết, không biết cô nương ấy đã đính hôn hay chưa?"
Thính Tuyết đứng sau lưng Vân Sơ đột nhiên đỏ mặt.