Tạ Thế Doãn cắn môi: "Đại ca là thân tôn tử của ngài, ta cũng thế, tại sao tổ mẫu có thể vì một câu của đại ca mà bỏ mặc ta, tổ mẫu biết mấy ngày này ta phải sống thế nào không?"
Nguyên thị áy náy duỗi tay lau nước mắt của nó: "Bây giờ đại ca con chưởng gia, là nó cho ta bạc mua thức ăn, ta không nghe lời nó thì cả nhà phải uống gió Tây Bắc sao? Doãn ca nhi, di nương của con đã chết, con đừng vì một người chết mà náo loạn với đại ca nữa, cúi đầu nhận sai thì ngày tháng của chúng ta sẽ trở nên dễ chịu không đúng sao?"
Tạ Thế Doãn hất tay Nguyên thị: "Ta đi tìm đại ca."
Nguyên thị cười rộ lên: "Như vậy mới ngoan, mau đi đi."
Tạ Thế Doãn tới Thanh Tùng Các, Tam Cửu đang đang quét rác trong sân, thấy nó tìm tới thì nói: "Đại thiếu gia còn chưa về."