"Giác ca nhi, ngoan." Sở Dực mặc chiến giáp cứng như đá nhưng ngữ khí lại vô cùng ôn nhu: "Vi phụ sẽ sớm ngày chiến thắng trở về, mẫu tử các con không cần lo lắng!"
Hắn sờ đầu ba đứa nhỏ rồi xoay người cất bước rời đi.
Đi tới cửa, hắn quay đầu đối diện với đôi mắt đã ửng đỏ của Vân Sơ.
Hắn vẫn không thể nào nhịn được, xoay người đi tới hôn lên đôi mắt của Vân Sơ một cái rồi mới quyết tâm xoay người biến mất khỏi cổng lớn.
Thái Tử lãnh binh xuất chinh, bá quan văn võ cả triều ra đưa tiễn, bá tánh toàn thành đứng ven đường nhìn theo Sở Dực đi xa.