Vô số người ở gần đó đưa hài tử tới học đường nhà tranh này đọc sách, học đường này tồn tại suốt hơn ba mươi năm, sau này ông ấy lớn tuổi nên mới đóng cửa học đường nhà tranh này.
Nhưng môn sinh của ông ấy trải rộng khắp Đại Tấn, nói là đào lý khắp thiên hạ cũng không quá.
"Nhìn y phục của phu nhân cũng không giống người qua đường tới xin nước." Âu Dương Diệp sờ sờ chòm râu trắng: "Không biết phu nhân có việc gì?"
"Âu Dương tiên sinh." Vân Sơ chắp tay hành lễ như một văn nhân: "Ta là mẫu thân của ấu đế Đại Tấn."
Âu Dương Diệp buông cái cuốc trong tay xuống, lập tức vấn an: "Thảo dân thỉnh an Thái Hậu nương nương..."