Chiều hôm buông xuống.
Ánh đèn rực rỡ nổi lên.
Khóe môi Vân Sơ treo lên một nụ cười lạnh lẽo: "Đúng vậy, vì sao cứ phải giết chóc mãi như vậy?"
"Vân Sơ, lời khi trước ta nói vẫn còn tính." Ngữ khí của Sở Thụy trở nên nhu hòa: "Đổi thân phận gả cho ta, ta sẽ để nhi tử thân sinh của ngươi lên làm hoàng đế."
"Nhưng Giác ca nhi cũng không phải nhi tử thân sinh của ngươi." Vân Sơ mở miệng: "Ngươi nguyện ý để cho một người không cùng huyết mạch với ngươi ngồi lên ngôi vị hoàng đế sao?"