Tạ Phinh bị đánh đến mức choáng váng, giải thích theo bản năng: "Không, không liên quan tới ta..."
Lần nào Đức phi cũng tỏ thái độ với nàng ta, nàng ta nào dám đi tìm Đức phi.
Đức phi vừa oan ức vừa tức giận, phát tiết hết tất cả lên đầu Tạ Phinh, Tạ Phinh cảm giác mặt mình đã bị vả cho sưng lên.
Mãi đến khi cửa Ngự Thư Phòng mở ra, Cung Hi Vương bước ra ngoài thì Đức phi mới dừng động tác, lớn tiếng khóc ròng: "Hoàng Thượng, lão tứ oan uổng, nhất định là có người vu hãm hắn, cầu xin Hoàng Thượng đừng vội kết luận..."
Cung Hi Vương ý bảo thái giám đóng cửa, từ trên cao nhìn xuống Đức phi, thở dài nói: "Đã phát hiện một lượng lớn thư từ tứ đệ lui tới với người giang hồ trong thư phòng của hắn, lần ám sát ở Yến Sơn này đã được ủ mưu từ nửa năm trước... Phụ hoàng bây giờ cũng thương tâm khổ sở, không muốn gặp bất kỳ ai, Đức phi nương nương vẫn nên về cung của mình trước đi."