Tạ Phinh sờ soạng vũng máu ấm nóng.
Ngay sau đó, Đức phi ngã xuống bên cạnh nàng ta.
Con ngươi ngạo mạn xinh đẹp mở to nhìn trời, nước mắt chảy xuôi, máu loãng từ miệng vết thương trên cổ không ngừng chảy ra.
Tạ Phinh sợ tới mức thét chói tai, ôm lấy đầu mình.
Hoàng đế đứng tại chỗ trầm mặc hồi lâu, không biết nghĩ tới gì đó, lại lạnh lùng nói: "Thôi, giữ lại phong hào của Đức phi, chôn cất theo quy củ."