"Sơ nhi, nếu nàng không xuất hiện đúng lúc thì có lẽ ta sẽ cô độc cả đời."
Âm thanh của Sở Dực tràn ngập nhu tình.
"Cưới được nàng là đời ta đã viên mãn, sẽ không cưới thêm trắc phi, thứ phi thị thiếp gì cả, tam thiên nhược thủy, ta chỉ cần một mình nàng là đủ."
Vân Sơ than nhẹ: "Nhưng như vậy thật không công bằng với chàng, ta đã từng gả một lần, mà chàng..."
"Ta được trời cao chiếu cố mới cưới được nàng." Sở Dực ôm chặt nàng: "Sơ nhi, đừng nghĩ như vậy, nàng xem nhẹ bản thân khiến lòng ta rất khổ sở."