"Tốt lắm!" Vân Sơ ra vẻ tán thưởng: "Ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi, trên người ngươi quả nhiên vẫn còn khí khái thiếu niên."
Tạ Thế An chợt hoảng hốt.
Sau khi Vân Sơ rời đi, hắn ta đứng ngây người trong sân một hồi lâu.
Cho đến khi trời đổ tuyết, bông tuyết đáp lên vai hắn ta thì hắn ta mới lấy lại tinh thần.
Hắn ta cất bước rời khỏi Tạ gia, tùy tùng Tam Cửu lập tức đuổi theo: "Đại thiếu gia muốn đi đâu?"