"Sở Dực, bỏ vũ khí trong tay xuống!"
Nam nhân bóp cổ tiểu cô nương, lạnh lùng hạ lệnh.
Sở Dực ném thanh kiếm trong tay xuống đất, tiếng leng keng vang lên.
Hắn thấy may mắn vì Vân Sơ đi ngõ Mai Hoa, nếu không đối mặt với tình huống như vậy, Sơ nhi nhất định sẽ điên mất, cũng sẽ để cho đối phương tùy ý đánh giết...
"Sở Dực, ta không định giết nữ nhi của ngươi..." Nam tử nói chuyện rất chậm, môi nở nụ cười lạnh lùng: "Vốn dĩ ta muốn mang nó về Đông Lăng, nuôi nấng nó thật tốt, mười năm sau ngươi sẽ hời một nữ nhi để dưỡng già... Đáng tiếc, ngươi lại đuổi theo, ta chỉ có thể thay đổi kế hoạch."