“Đạo Chủng!!”
Sắc mặt Phương Tri Hành biến đổi, sâu sắc nhìn thoáng qua hạt sen trong tay, như có điều suy nghĩ.
Hư Cốc nghiêm túc nói: “Cái gọi là Đạo Chủng, chính là hạt giống có hy vọng ấp nở ra vô tận đại đạo.
Một khi Đạo Chủng ấp nở thành công, liền có thể diễn hóa ra vô số vị diện, bạt ngàn thế giới.
Thế giới chúng ta đang sống, rất có thể cũng chỉ là một phần do một Đạo Chủng diễn hóa thành.”