Ngay sau đó, chỉ thấy một bóng dáng từ sau đống đổ nát đi ra.
Dung mạo thanh niên, nước da trắng bệch, khuôn mặt hơi gầy, mắt một mí, hai mắt đặc biệt xếch dài, rất giống mắt hồ ly.
Thiếu niên mặc một bộ cẩm bào hoa lệ, ôm cánh tay, cười như không cười nói: “Phong Thánh, con người của ngươi cái gì cũng tốt, chỉ là quá thích lo chuyện bao đồng.”
Phong Thánh lạnh nhạt nói: “Hiện tại Phật Thánh bị vây công, chính là thời cơ tốt để ngươi giết hắn, vì sao không đi?”
Hư Thánh hừ một tiếng, chính nghĩa lẫm liệt nói: “Bản tọa chưa bao giờ thừa nước đục thả câu.”