Xích Tiêu Viêm Thú Hoàng hoàn toàn luống cuống.
Toàn bộ thủ đoạn không gian đều bị phong tỏa.
Hắn phát hiện ra mình thân bất do kỷ, không thể di chuyển đến bất kỳ đâu.
Trước mặt là Nhân Hoàng đang cười tủm tỉm nhìn hắn như nhìn một món đồ chơi.
Ánh mắt đó căn bản không phải đang nhìn Hoàng giả của một chủng tộc.
Mà giống như đang nhìn một con chuột bạch, một vật thí nghiệm.
“Nhân Hoàng, ta kính ngươi là một cường giả, không có nhiều khúc mắc với ngươi.”
Ánh mắt Xích Tiêu Viêm Thú Hoàng hung ác, đối mặt với Lục Thương .
Lục Thương thì nhìn thông báo trước mặt mình.
【 Ngài đã thu được mô hình: Xích Tiêu Viêm Thú Hoàng 】
“Ban đầu ta cho là ta có thể sử dụng quyển trục này.”
Lục Thương nhìn Tinh Hệ Truyện Tống Quyển Trục trong ba lô của mình.
Nhưng bây giờ, hắn lại có ý tưởng tốt hơn.
Một bàn tay khổng lồ vỗ xuống từ phía sau Xích Tiêu Viêm Thú Hoàng!
Oanh ——
Hắn lại chết bất đắc kỳ tử.
【 Kích sát Xích Tiêu Viêm Thú Hoàng rơi xuống: Thú Hoàng Chi Tâm, Nhiên Thiêu Quyển Vân】
Xích Tiêu Viêm Thú Hoàng phục sinh nhưng yếu đi.
Hai lần kích sát khiến cấp độ của hắn rơi xuống một cấp.
Vốn phải tốn một hai giờ để thăng một cấp, vậy mà trong thời gian vài giây đã rớt xuống.
Nhưng bây giờ Xích Tiêu Viêm Thú Hoàng căn bản không có tâm trạng để quan tâm vấn đề cấp độ.
Bị Hoàng giả kích sát, rớt cấp có thể xem như là trừng phạt thấp nhất.
Nếu không phải đang trong thời kỳ an toàn.
Hắn bị kích sát một lần thì sẽ hoàn toàn tử vong.
Bây giờ chỉ mới rớt cấp thôi.
“Đáng giận, nhất định phải nghĩ cách rời khỏi nơi này!”
“Nhưng làm sao hắn làm được như vậy?”
Sau khi Xích Tiêu Viêm Thú Hoàng phục sinh, cảm giác hai mắt mờ đi.
Thể lực đã không còn đủ cho hắn tiếp tục chèo chống.
Nhưng sau một giây, vị trí của hắn vẫn biến hóa, xuất hiện ở trước mặt Lục Thương.
“Nha, lại gặp mặt.”
“Ngươi, ngươi không phải là người.”
“Các ngươi đều không phải là Nhân Tộc!”
Xích Tiêu Viêm Thú Hoàng yếu ớt nói.
Bị mất đi trái tim khiến hắn trở nên cực kỳ yếu ớt, khi nói chuyện còn thở hổn hển.
Lục Thương mỉm cười không trả lời.
Phanh!
Điệu Vong Thôn Phệ Giả lại đưa tay ra vỗ xuống tiếp, đập Xích Tiêu Viêm Thú Hoàng thành bánh nát một lần nữa.
Phục sinh ——
“Cứu ta! Cứu mạng! Vì sao ở gần đây không có bất kì Xích Tiêu Viêm Thú nào!”
Xích Tiêu Viêm Thú Hoàng lại phục sinh.
Lần này, hắn đã chú ý tới chỗ khác thường.
Đây vốn là căn cứ của Xích Tiêu Viêm Thú, tại sao một tên Xích Tiêu Viêm Thú cũng không có.
Quảng trường phục sinh chỉ có một mình hắn, cô độc, trống rỗng.
Bá ——
“Lại gặp mặt.”
Phanh!
Sau một giây lại bị chụp chết.
Phục sinh ——
“Lại gặp mặt.”
Phanh!
Lại phục sinh ——
“Cứu mạng! Mau tới cứu ta! Các huynh đệ!”
Trong nhóm chat, Xích Tiêu Viêm Thú phát tin ra.
Đây là nhóm chat của Hoàng giả các chủng tộc.
Nhưng mà, khi phát ra tin nhắn này, tất cả các tộc đều đang quan sát, nhưng không có bất kỳ chủng tộc nào hành động.
“Cứu ta a! Vì sao không cứu ta! Ta đã phát tọa độ rồi!”
Bá ——
Hắn vừa được phục sinh, lại bị dịch chuyển tới trước mặt Lục Thương.
Hoàn toàn không thể giải thích được.
Chỉ cần xuất hiện trong【 Không Gian Lĩnh Vực】 của Lục Thương, dưới sự khống chế của Chưởng Khống Không Gian Tuyệt Đối, căn bản không có lối thoát nào cả.
Di chuyển bình thường hoàn toàn không thể sánh bằng dịch chuyển không gian.
Mà dịch truyển trong không gian, hoàn toàn tại bị hạn chế trong lĩnh vực của Lục Thương.
Trong vùng không gian này, hắn là chúa tể.
Lục Thương nhìn kênh chat của Hư Không Thú, quyền hạn của Hư Không Thú cũng không thấp.
Đồng thời, lợi dụng quyền hạn của con Hư Không Thú này, chụp rất nhiều ảnh về【 Xích Tiêu Viêm Thú Hoàng 】 trước mặt mình.
Có thể nói là quá thảm.
Sau đó, thả những hình ảnh này lên 【 Kênh Liên Minh 】
Xích Tiêu Viêm Thú Hoàng đã thoi thóp.
Cấp độ của hắn vì bị Lục Thương kích sát tàn nhẫn quá nhiều lần, chỉ còn 1 cấp cuối cùng.
【 Xích Tiêu Viêm Thú Hoàng 】
【 Cấp độ: 1】
“Cầu xin ngươi, đừng giết nữa, đừng giết ta nữa.”
Lục Thương vui vẻ nhàn nhã ngồi trên tảng đã bị chẻ thành ghế.
Xích Tiêu Viêm Thú Hoàng này bị truyền tống tới rất nhiều lần, trong thời gian ngắn ngủn nửa canh giờ, Lục Thương đã giết hắn hơn trăm lần.
【 Thú Hoàng Chi Tâm, Liệt Diễm Bì Mao, Nhiên Thiêu Quyển Vân, Liệt Diễm Hổ Vỹ.....】
Trên mặt đất, tất cả đều là vật rơi xuống từ trên thân thể Xích Tiêu Viêm Thú Hoàng.
Lúc này hắn đâu còn hình dáng của Thú Trung Chi Vương toàn thân đầy lửa.
Toàn thân đã gầy như bộ xương, trên người đã không còn ngọn lửa bốc lên.
【 Liệt Diễm Bì Mao】 chính là thứ làm chủng tộc Xích Tiêu Viêm Thú này có ngọn lửa cháy hừng hực trên nguời.
Sau khi những thứ đó rơi xuống, toàn bộ cơ thể nó suy sụp, giống như một con linh cẩu.
“Nếu ngươi tự sát, chẳng phải đã không có nhiều chuyện như vậy?”
Lục Thương nhẹ nhàng nói một câu.
Trước đó hắn vẫn không ép buộc nó.
Bởi vì đáp án đã rất rõ ràng, dù hắn ép hay không ép, đối phương cũng sẽ không tự sát.
Lúc này toàn thân Xích Tiêu Viêm Thú Hoàng, thứ có thể rơi ra đã rơi hết.
Mất đi trang bị lợi trảo, chiến giáp mặc trên người cũng mất đi, trang bị móc câu ở phần đuôi cũng rơi xuống.
Ngoại trừ vương miện của chủng tộc, thứ có thể rơi đã rơi hết .
“Giết ta cũng không có tác dụng gì, đừng giết , đừng giết .”
Ở một bên, Hư Không Thú ẩn tàng trong hư không, đang là bình tĩnh phát sóng trực tiếp, ghi lại mọi thứ diễn ra ở đây.
Vừa rồi, Hư Không Thú Hoàng đã liên lạc với Hư Không Thú này.
Bởi vì nó là sinh vật duy nhất có thể nhìn thấy cảnh tượng ở đây.
【 Hư Không Thú hoàng 】: “Nhân loại đó không phát hiện ra ngươi?”
【 Hư Không Thú 】: “Không phát hiện, hình như Nhân Hoàng không có chú ý tới sự tồn tại của ta.”
Đương nhiên, đây là lời của chính Lục Thương nói ra .
Mà không phải ý chí của Hư Không Thú.
【 Hư Không Thú hoàng 】: “Rất tốt, ngươi đã phát hiện ra nhược điểm trí mạng của Nhân Hoàng .”
Hư Không Thú Hoàng âm thầm nhớ nhược điểm của Nhân Hoàng.
Không có cảm giác bén nhạy.
Việc này trong nhận thức của hắn là chuyện khá bình thường.
Dù sao thứ đáng tự hào nhất của Hư Không Thú chính là ẩn núp ở trong hư không.
“Nếu như Nhân Hoàng không thể cảm giác được năng lực của tộc ta, vậy thì muốn giết hắn dễ như trở bàn tay.”
“Nhưng Xích Tiêu Viêm Thú Hoàng này, sợ là không cứu được.”
Chỉ là hắn không ngờ tới được là, Lục Thương nhìn Xích Tiêu Viêm Thú Hoàng đang cầu xin tha thứ, lộ ra vẻ trầm tư hơn.
Sau đó nói: “Ân, vậy ngươi đi đi.”
【 Hư Không Thú —— Hoa Vĩ phòng phát sóng trực tiếp 】
“Gì?”
“Cmn?”
“Chuyện gì đã xảy ra?”
Phòng phát sóng trực tiếp này mở ra cho toàn thể các chủng tộc đồng minh .
Mặc dù nhìn có vẻ vô cùng tàn nhẫn, nhất là Xích Tiêu Viêm Thú Tộc thì càng không thể nhìn tiếp nổi.
Trong lĩnh vực của Lục Thương, liên tục có Xích Tiêu Viêm Thú muốn tới cứu viện.
Nhưng mà bọn chúng vừa mới bước ra truyền tống trận đã bị Lục Thương truyền tống ra xa, căn bản không có cơ hội tiếp cận Thú Hoàng của bọn chúng .
Khi Lục Thương nói ra câu này, toàn bộ liên minh đều choáng váng.
“Ta, ta không nghe lầm?”
Xích Tiêu Viêm Thú Hoàng cũng choáng váng.
Lục Thương sẵn sàng thả nó đi?
“A, đúng, ngươi cũng cầm những vật này đi.”
Lục Thương ném những vật rơi đầy đất tới trước mặt Xích Tiêu Viêm Thú Hoàng.
“Ngươi đi đi.”
Xích Tiêu Viêm Thú Hoàng run rẩy đứng lên, nhặt lên Quyển Vân, Trảo Tử, Mao Phát, thậm chí cả Hoàng Giả Chi Tâm của mình.
Hắn nửa tin nửa ngờ, thận trọng thối lui khỏi Lục Thương.
Cho đến khi khoảng cách đã xa đến mức nhất định.
Xích Tiêu Viêm Thú Hoàng quay người, chạy về phía truyền tống môn với tốc độ cao nhất!
Hắn không muốn tiếp tục gặp phải Lục Thương !
Thế là, trong ánh mắt của Hư Không Thú , Xích Tiêu Viêm Thú Hoàng dần biến mất .
Sau đó Lục Thương cũng đi về hướng trái ngược với hướng Xích Tiêu Viêm Thú Hoàng đã đi.
Sau một khoản thời gian ngắn, Hư Không Thú kết thúc phát sóng trực tiếp, bởi vì đã không còn một ai để ghi hình.
Ở nơi xa, trong một ngọn núi.
Xích Tiêu Viêm Thú Hoàng mình đầy thương tích lại ngã trên mặt đất, Lục Thương lại xuất hiện trước mặt hắn.
Nhìn Lục Thương, ánh mắt của Xích Tiêu Viêm Thú Hoàng lộ ra tuyệt vọng.
Mà lần này, hắn sợ hãi phát hiện, tinh thần của hắn đã không thể truyền ra ngoài.
Nghĩa là hắn không thể nào giao lưu với bên ngoài.
“Ha ha, ta để ngươi chạy lúc nào?”
Người dịch: Trình Lâm