Huyết Tinh Chi Ngô, thiên phú này thoạt nhìn có vẻ mạnh.
Nhưng trong mắt Lục Thương, kỹ năng này lại giống như trò hề vậy.
Dùng hơn 10 phút để thôn phệ một sinh mệnh, một giờ có thể thôn phệ bao nhiêu?
Hơn nữa, hình thể của đối phương càng lớn, thời gian thôn phệ lại càng lâu.
Dù không tính thời gian chiến đấu, không tính thời gian tìm kiếm con mồi, chỉ cần tính thời gian hắn thôn phệ.
Trong 6 ngày ngắn ngủi, hắn có thể thôn phệ được bao nhiêu ?
1 ngày có 24h, 1 giờ bằng 6 con, 1 ngày hơn 100 con, 6 ngày chỉ hơn 600 con.
Nhưng đây còn là thời gian ngắn nhất.
Thời gian thôn phệ ngắn nhất, không tính là bất kỳ quá trình nào khác, không tính thăng cấp, không tính vào phó bản, không tính vào đánh trang bị, không tính đủ loại, cũng chỉ hơn 600 con.
Mà HP của đối phương có thể lớn bao nhiêu?
Dù cho mỗi một con đều có 1 triệu HP cũng chỉ thu được 10 ngàn HP.
Hắn thôn phệ hơn 600 con, tương đương với hơn 6 triệu HP.
Trong « Hư Không » , thứ giá trị nhất chính là thời gian!
Mười phút này. . .
Oanh!
Lại một hành tinh hủy diệt.
Đây đã là hành tinh thứ tư.
Tinh Khuyết vừa chở Lục Thương, vừa đang run rẩy.
Đến cùng thì kẻ đang ngồi trên lưng hắn là dạng người gì?
Oanh!
Lúc này đây, hàn băng gió lốc bao phủ toàn bộ hành tinh này, vỏ hành tinh xuất hiện những vết nứt, ngay lập tức tan vỡ.
Hành tinh thứ năm cũng bị hủy diệt.
Trên bản đồ Nhân Tộc.
Nhân Tộc nhìn vào hệ hành tinh thứ sáu, từng hành tinh đang dần ảm đạm.
Giống như là tắt đèn vậy, biến mất khỏi bản đồ.
Cái tốc độ này thậm chí còn nhanh hơn so với một người đi xuống lầu tắt đèn.
Thời gian tắt một bóng đèn, một hành tinh bị hủy diệt.
Mười phút đã đủ cho Lục Thương hủy diệt vài hành tinh.
Dùng mười phút để tăng 10 ngàn HP, thiên phú như vậy sao xứng với Cấp SS.
Nếu như ở giai đoạn sau của hắn khá tốt, người khác cực khổ tốn mấy năm mới tích được một lượng HP nhất định, bị hắn nuốt 1% có thể là hơn 10 triệu, cũng có thể là mấy trăm triệu HP.
Đây có thể xem như là một điểm đúng.
Nhưng thiên phú kia ít nhất phải đến thế giới cấp sáu, cấp bảy mới có thể biểu hiện ra sự lợi hại của nó.
Ở ngày thứ sáu thì có tác dụng gì.
Huống chi không có thiên phú công kích, thì ngay cả gây sát thương cho Lục Thương cũng là việc không thể, chỉ có thể làm bia sống.
Dù có bao nhiêu HP cũng sẽ bị đánh chết.
Lục Thương có 1000 biện pháp để tránh công kích mà không mất một sợi tóc.
Tất cả những hành tinh trên hệ hành tinh thứ sáu nhanh chóng bị hủy diệt.
Cấp độ của Lục Thương cũng từ cấp 40 lên tới cấp 4.
Dù tiểu quái cho rất ít điểm kinh nghiệm, thế nhưng thắng ở số lượng lớn.
Bảy hành tinh, số lượng tiểu quái cũng hơn mười triệu, hơn nữa còn BUFF tăng 20 lần điểm kinh nghiệm nhận được, vẫn có thể tăng lên 1 cấp.
( Kênh thế giới )
Những người chơi đến hệ hành tinh thứ sáu, ngay khi Lục Thương bắt đầu hủy diệt hành tinh lần đầu tiên đã bắt đầu phát sóng trực tiếp.
Tốc độ của Lục Thương quá nhanh.
Đế Khuyết Long Thú mà bọn họ cưỡi căn bản không cùng một đẳng cấp so với Tinh Khuyết mà Lục Thương đang cưỡi.
Cũng có người cố gắng đuổi kịp Lục Thương, kết quả làm con Đế Khuyết Long Thú của mình chạy sắp mệt chết cũng không đuổi kịp sương mù của Tinh Khuyết.
Rầm rầm rầm rầm ——
Từng hành tinh phát nổ giống như đốt pháo.
Đột nhiên có người chơi nhớ tới: "Hôm nay là ngày mấy tháng mấy ?"
"Hình như, thời gian ở thực tế là. . ."
"Cmn, thời gian ở thực tế là tết!"
"Cái này. . ."
Tết là một ngày lễ thống nhất mà người trên toàn thế giới đều tổ chức, ở ngày lễ này mọi người đều sẽ đốt pháo hoa.
Đương nhiên hiện tại mọi người đều ở trong « Hư Không », rất ít người còn nhớ kỹ chuyện này.
Khi có người nhắc nhở, lúc này mọi người mới nhớ tới.
"Lẽ nào Nhân Hoàng đại nhân đang bắn pháo hoa cho chúng ta ?"
"Cái này. . . Rất có khả năng?"
"Lẽ nào Nhân Hoàng đại nhân đang nhắc nhở chúng ta, không nên quên truyền thống của mình."
"Ta cảm thấy ý của Nhân Hoàng đại nhân rất có thể là như thế, dù có đăng lâm Quan Vị cũng không nên kiêu ngạo tự mãn, không nên quên mình là nhân loại!"
"Đúng! Nhân loại chúng ta từ trước tới bây giờ đều là chủng tộc dựa vào trí khôn, hiện tại có sức mạnh cũng không thể quên vận dụng trí tuệ, và Nhân Tộc cũng có đạo đức thuộc về mình."
"Cho dù có sở hữu vinh dự vô thượng trong đa nguyên vũ trụ cũng không thể quên việc mình là nhân loại."
Hành vi của Lục Thương được mọi người giải nghĩa càng ngày càng xa.
Sau khi Lục Thương hủy diệt hết những hành tinh đó, hắn dừng lại nghỉ ngơi một chút.
Lúc này, tia sáng của một hành tinh khi phát nổ còn chưa tiêu tán.
Hoặc là nói, khi Tinh Khuyết chồng chất không gian, không gian bị áp súc, bọn họ đã chạy nhanh hơn tốc độ ánh sáng.
Lục Thương thậm chí có thể thấy được chính mình trong quá khứ.
Bởi vì ánh sáng chậm hơn Lục Thương.
Nhưng nếu có thể phóng cảm giác đến cái hành tinh kia sẽ có thể biết, nhìn bằng mắt thường khác với dùng cảm giác.
Ánh sáng đã trở thành nhân tố làm xáo trộn trận chiến.
Lục Thương nhớ tới, một Thần Linh Tộc có thiên phú cấp SSS có thể hoàn toàn thao túng ánh sáng.
Không phải những thiên phú kém như tăng tốc độ ánh sáng, hay dùng ánh sáng tạo thành công kích.
Mà là hoàn toàn thao túng ánh sáng.
Trực tiếp khống chế quy tắc của ánh sáng.
Ví dụ như, khống chế tốc độ ánh sáng thành 1 m/ s
Tốc độ của tất cả mọi vật trên thế gian đều không thể vượt lên trước tốc độ ánh sáng.
Chỉ có thể dùng các thủ đoạn chồng chất không gian để vượt qua tốc độ ánh sáng, nhưng không thể nào trực tiếp tăng tốc độ cao hơn tốc độ ánh sáng.
"Khá tốt là Sinh Ra Bình Đẳng."
Đây là thứ mạnh nhất để Lục Thương dựa vào khi đối mặt với Thần Linh Tộc.
Nhưng ở giai đoạn hiện tại, Thần Linh Tộc và hắn ai mạnh ai yếu, Lục Thương cũng không tiện nói.
Dù sao hắn chưa từng gặp được Thần Linh Tộc ở thế giới cấp bốn.
Không tiện trực tiếp phán đoán.
Lục Thương không vội đi tới hệ hành tinh thứ bảy, mà yên lạng nhìn khói lửa trong vũ trụ.
Một hành tinh nổ tung, cảnh tượng như vậy, chỉ nói riêng về cảnh tượng và quang hiệu, bỏ qua những nhân tố khác, tuyệt đối không thể nào dùng huyễn lệ và chấn động để hình dung nó.
Cho dù là nghệ thuật gia kỳ cựu cũng sẽ khuynh đảo trước cảnh tượng như vậy.
Lục Thương mở kênh thế giới ra.
Thấy những người chơi đó nói mình đang bắn pháo hoa, hắn cũng có chút dở khóc dở cười.
Suy nghĩ một lát rồi nói một câu.
( Hằng La (Nhân Hoàng ) ): "Ta cũng không nhớ được hôm nay là lễ Tết, ta chỉ thuận tay phá hủy các hành tinh mà thôi."
"Cmn? Nhân Hoàng xuất hiện ?"
"Mẹ nó, Nhân Hoàng sống! A phi phi phi, làm sao Nhân Hoàng có thể không còn sống!"
"Nhân Hoàng đại lão nói cái gì? Thuận tay phá hủy?"
"Dựa vào, hành tinh cũng có thể thuận tay phá hủy sao? Tới khi nào ta mới có thể thuận tay phá hủy hành tinh ?"
"Lúc đó ngươi còn đang hỏi khi nào thì có thể thuận tay phá núi, bây giờ không phải ngươi đã là làm được rồi sao?"
"Đúng nga, tiếp tục như vậy thì không chừng chúng ta có thể thật sự thuận tay hủy diệt hành tinh."
Nhìn những người này nói chuyện cũng khá thú vị.
Lục Thương không phải người không có tình cảm, thấy tộc nhân của mình trò chuyện, hắn vẫn luôn mỉm cười.
Nhưng mà, cực kỳ đột ngột, trong không gian bên cạnh Lục Thương có một đạo đao quang chém tới!
Rút cự kiếm ra, đầu của Lục Thương không hề di chuyển, hắn chỉ giơ kiếm ra ngăn cản.
Phanh!
Đao đụng vào cự kiếm của Lục Thương ——
Phản kích x đỡ đòn hoàn mỹ
- 145.112,
- 1.341.522,
Sau một kích này, kẻ công kích Lục Thương ở trong hư không bị thương tổn.
Lục Thương không hề quay đầu.
Hắn biết kẻ tới là ai.
"Thần Linh Tộc các người quản rất rộng, ta mới tới thế giới thứ tư đã rảnh rỗi tới thăm ta."
Người dịch: Trình Lâm