Thanh âm cười to tùy ý lại truyền đến.
Giang Thạch vốn đang điên cuồng phóng về phía trước thì đột nhiên dừng lại, sắc mặt trầm xuống, ánh mắt trở nên lạnh lùng đáng sợ. Bên cạnh, từng mảng bão tuyết thổi quét về bốn phương tám hướng. thiên địa u ám, gió tuyết như đao.
Ở phía trước hai người, một bóng người cao lớn mặc hắc bào, tuổi trẻ yêu dị, đang đứng lặng im trong gió tuyết. Vẻ mặt hắn vui vẻ không thôi, không biết đã đứng ở đó bao lâu. Giống như đã chờ đợi từ lâu.
Quá trẻ!
Trẻ đến quỷ dị! Hoàn toàn không giống như một lão quái vật sống hơn ba ngàn tuổi. Ngược lại, chỉ giống như thiếu niên mười mấy tuổi.