Tầm nhìn, so với trước đây đã tăng gấp vài lần.
Bỗng nhiên, ánh mắt hắn sững sờ, một lần nữa nhạy bén nhận ra một bóng đen lướt qua chiếc thuyền nhỏ của hắn không xa, trên mặt mang theo nụ cười dữ tợn quái dị, nhìn về phía Giang Thạch.
Ngay sau đó, nó như chăm chú vào chiếc thuyền nhỏ dưới thân Giang Thạch, thân thể lóe lên, trong sương mù như cá gặp nước, vút một cái, nhanh chóng lao về phía chiếc thuyền nhỏ của Giang Thạch.
Một khi thuyền bị nó phá hủy, Giang Thạch chắn chắn sẽ giống như Triệu Kim Cương, trong nháy mắt rơi xuống dưới sương mù trắng vô tận, biến mất không dấu vết.
Ngay khoảnh khắc đối phương lao tới, Giang Thạch lật bàn tay, một đoàn ánh sáng đỏ kỳ dị xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, những sợi tơ kỳ dị trong nháy mắt hòa vào hư không, biến mất không dấu vết.