Đám người Diệp Vô Nhai đến, mọi người đều nhìn tới, có kính sợ, hiếu kì, kiêng kị, thần sắc khác nhau.
"Đại công tử của Thiên môn, đúng như truyền thuyết, thâm bất khả trắc, thật muốn luận bàn một trận.''
Đường Nhược Ngu hiếu kì nhìn Diệp Vô Nhai, trong mắt tràn ngập chiến ý, cao thủ như Diệp Vô Nhai, lằm cho gã cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
Diệp Lăng Thiên cười nhạt nói: "Nghe nói vị tam công tử kia cũng không đơn giản, chẳng lẽ ngươi cũng muốn luận bàn với hắn sao?''
"Tam công tử Thiên môn? Vậy thì thôi đi! Nghe đồn tên kia không thích tu luyện, chỉ thích ăn uống cá cược chơi gái, ta không muốn đánh với hoàn khố.'' Đường Nhược Ngu lắc đầu.