Tuyết rơi lả tả.
Trong thành, trên con phố vắng lặng, một khúc Nhị Tuyền Ánh Nguyệt từ từ vang lên, âm điệu trầm thấp bi ai, khiến lòng người bất giác ngột ngạt.
Đường Nhược Ngu vác một bọc hành lý, tay cầm Thất Nguyệt Lưu Hỏa Kiếm, tiến vào thành, định bụng tìm chốn dừng chân nghỉ lại một đêm.
"Trong thành sao lại tắt đèn sớm thế này?"
Đường Nhược Ngu khẽ nhíu mày, nghe thấy tiếng đàn nhị hồ, hắn lần theo âm thanh tìm tới.